Doãn Hạ Mạt nghĩ mà hoảng hốt.
Hình như MC của lễ trao giải đang nói gì đó, hình như có quầng sáng
đèn tụ quang lướt qua cô và xung quanh cô, Hạ Mạt vẫn chỉ hốt hoảng nghĩ
đến rốt cuộc Âu Thần sẽ đưa ra quyết định như thế nào.
“Bây giờ xin cho tôi được công bố, chủ nhân của giải thưởng nữ diễn
viên chính xuất sắc nhất chính là...”
Trên màn hình ti vi, vị khách mời danh dự trao giải thưởng vui vẻ nhìn
chiếc phong bì trong tay, âm thanh sôi động, máy quay phối hợp dàn đều
trên từng nữ diễn viên được đề cử. Ánh đèn tụ quang chiếu sáng lần lượt
lướt qua lướt lại trên khuôn mặt của Thẩm Tường, Doãn Hạ Mạt và ba nữ
diễn viên khác, nhạc nền bỗng nhiên chuyển sang những tiết tấu khẩn
trương hơn!
Âu Thần đứng lên, nhìn chằm chằm cô trong cảnh quay.
Ngồi trên chiếc ghế tựa nhung lụa màu đỏ, trong quầng sáng đen chốc
chốc lại lướt qua, Hạ Mạt có vẻ như đang thất thần suy nghĩ gì đó, ánh mắt
có vẻ rất hốt hoảng.
Trong ti vi, gương mặt của năm nữ diễn viên đang có mặt được đưa
lên màn hình cùng một lúc.
“Chủ nhân của giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất chính
là...”
Cùng với những âm thanh rất hứng khởi của khách mời danh dự,
những tiết tấu nhạc nền càng trở nên khẩn trương hơn khiến người xem
nghẹt thở!
“... là cô Doãn Hạ Mạt!”