nơi miếu Thổ Thành Thánh Mẫu. Thế là, giọng nói trong trẻo mềm mại của
Ameko không ngừng lặp lại bên tai tôi...
oOo
"Hai! Wa-Da-Si-WaITAKURAAmeKoDes, Ha-Zi-Me-Ma-Si-Te, Do-Zo,
Yo-Ro-Si-Ku."
oOo
“Xin lỗi, em là Itakura Ameko. Lần đầu gặp mặt, xin anh chỉ giáo thêm.”
oOo
“Thái-san, đại trượng phu hơn nhau ở chí khí và tấm lòng, không liên
quan gì tới chiều cao cả! Tỷ như Toyotomi Hideyoshi cũng rất lùn.”
oOo
"Hai! Wa-Da-Si-Wa tiểu vũ Des, Ha-Zi-Me-Ma-Si-Te, Do-Zo, Yo-Ro-
Si-Ku."
oOo
"Mo-Mo-Ta-Ro san, Mo-Mo-Ta-Roấnn
┅┅"
oOo
“Rất hiệu quả! Chờ khi em về nước em sẽ tặng nó cho anh. Chắc chắn
nó sẽ phù hộ anh sớm có ngày tốt nghiệp thuận lợi.”
oOo
“Hơn nữa em tên Vũ Tử cơ mà! Không thích ngày mưa chẳng hỏng cả
cái tên à?”
oOo
“Mưa thật không biên giới, mưa ở Osaka với mưa ở Đại Nam cũng như
nhau, đều khiến tinh thần con người sảng khoái. Anh thấy sao?”
oOo
"Dai-Te-Ku-Da-Sai, A
┅OsakaSi-Gu-Re” (Xin hãy ôm lấy em. Ôi! Mùa
mưa Osaka)
oOo
“Osaka vui lắm đấy! Sau này em sẽ đưa anh tới tham quan thành Osaka
do Toyotomi Hideyoshi xây dựng, tới thăm chùa Tứ Thiên Vương, đó là
ngôi chùa cổ nhất Nhật Bản đấy. Sau này chúng ta còn có thể đi ăn bạch
tuộc viên lớn nhất Nhật bản...”