ẢO THIÊN THANH - Trang 113

mềm. Nàng biết mình đã có chồng con và chỉ một thời gian ba bốn năm
nữa thôi là Đán sẽ tới Mỹ để đoàn tụ với nàng. Nàng cũng biết mình còn có
bổn phận, trách nhiệm với chồng con, nhưng những lúc buồn rầu và đơn
côi nàng ước mong có chuyện gì xảy ra. Như là một phép mầu để cho nàng
chính thức trở thành vợ của Vĩnh. Nghĩ tới đó Thanh thở dài hắt hiu. Đã lâu
lắm rồi. Nhiều lần lắm rồi nàng mơ ước nhưng mơ ước không bao giờ
thành sự thực dù chỉ trong khoảnh khắc.
Nghe tiếng động Thanh hơi xoay người thấy Vĩnh đang bưng cái thau bằng
stainless steel đi vào trong phòng tắm. Tiếng nước chảy khiến cho Thanh
hồi hộp. Nàng càng thêm run rẩy khi Vĩnh bưng thau nước ra.
Vĩnh pha chút xà bông và dầu thơm...
Thanh cảm thấy giọng nói của Vĩnh không được bình thường. Nó khàn
khàn và như lạc đi. Nàng tự an ủi vì đoán Vĩnh cũng đang ở trong tình
trạng hồi hộp, run rẩy và kích thích như mình.
Mợ...
Vĩnh thì thầm khi thấy Thanh nhắm mắt như ngủ.
Mợ... Vĩnh gội đầu cho mợ trước nghe mợ...
Thanh mỉm cười thầm cám ơn ông chồng giả của mình đã có ý kiến hay.
Ừ... Vĩnh gội đầu cho mợ trước đi...
Dưới sự giúp đỡ của Vĩnh Thanh xoay người nằm đưa đầu ra khỏi thành
giường.
Vĩnh biết gội đầu không?
Thanh hỏi nhỏ và Vĩnh nói trong tiếng cười.
Biết chứ sao không biết...
Mợ muốn nói là gội đầu cho đàn bà kìa...
Đầu đàn bà cũng như đầu đàn ông mà mợ...
Vừa nói Vĩnh vừa thấm nước âm ấm cho ướt tóc rồi bắt đầu đổ shampoo
lên đoạn dùng mười ngón tay cào lên tóc, lên da đầu của Thanh. Lát sau
anh mới nhúng mái tóc đen dài của Thanh vào thau nước nóng rồi dùng cái
khăn nhỏ lau một ít xà bông dính trên mặt. Nằm ngửa mặt nhìn lên trần nhà
Thanh thấy được khuôn mặt của người chồng giả với cái mũi thẳng cao, đôi
mắt long lanh sáng và cái miệng mím lại. Hàng ria mép lún phún đen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.