ẢO THIÊN THANH - Trang 116

không biết bao lâu vì hai người trong cuộc dường như quên mất Vĩnh mới
nhẹ thở dài.
Xong rồi mợ...
Kéo cái mền mỏng đắp kín người Thanh Vĩnh đứng lên.
Mợ nằm nghỉ một chút đi rồi Vĩnh sẽ mặc quần áo cho mợ...
Thanh cảm thấy người rạo rực và lâng lâng khi nghe câu nói của Vĩnh. Nó
báo cho nàng biết là nàng hoàn toàn trần truồng dưới tia nhìn bỏng cháy và
khát khao của ông chồng giả. Bỗng dưng nàng nảy ra ý nghĩ là muốn Vĩnh
làm thêm, tiến xa hơn nữa, có những cử chỉ âu yếm hơn là chỉ đụng chạm
sơ sơ ngoài da. Nàng muốn... Nàng kín đáo thở dài khi thấy Vĩnh cúi đầu
bưng thau nước đi vào phòng tắm. Tuy tiếc rẻ song nàng lại cám ơn Vĩnh
đã không có hành động nào vượt qua cái rào cản giữa hai người.
Bưng thau nước vào phòng tắm xong Vĩnh trở ra đứng trước closet.
Mợ muốn mặc quần áo gì?
Gì cũng được...
Giọng nói của Vĩnh cũng khàn khàn và giọng của Thanh cũng tương tự như
vậy.
Mợ mặc short đi cho dễ thay...
Vĩnh lặng lẽ mặc quần áo. Không biết vô tình hay cố ý mà anh không có
mặc đồ lót cho Thanh nhưng nàng im lặng nhận chịu. Nàng đâu có đi đâu
mà cần phải che đậy.
Mợ thấy khỏe hông?
Thanh cười khi nghe Vĩnh hỏi.
Khỏe khoắn và thoải mái lắm. Thơm nữa... Vĩnh...
Thanh ra dấu cho ông chồng giả cúi xuống rồi trang trọng hôn lên trán một
cái.
Cám ơn Vĩnh... Vĩnh mệt hôn?
Vĩnh cười hiền hòa.
- Mệt muốn chết... Vĩnh phải nín thở...
Nheo mắt nhìn Thanh đang nằm anh cười tiếp.
Mệt nhưng mà Vĩnh thích làm, hân hạnh được làm... Vĩnh còn phải tắm cho
mợ dài dài...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.