ẢO THIÊN THANH - Trang 150

cho Vĩnh hôn lên má nàng sẽ không cầm lòng được; có thể nàng sẽ hôn trả
lại và có thể nhiều chuyện sẽ xảy ra sau đó...
Mợ đâu có giận, có buồn Vĩnh. Vĩnh có quyền đi chơi với bất cứ ai. Mình
đâu có phải là vợ chồng...
Thanh ngừng nói vì hơi thở hầu như bị nghẹn lại khi vòng tay rắn chắc của
Vĩnh xiết chặt lấy thân thể của mình. Nàng ngửi được mùi đàn ông quen
thuộc và chính cái mùi hương này làm cho nàng ngây ngất, run rẩy và rạo
rực.
Trên giấy tờ mình là vợ chồng mà...
Vĩnh thì thầm trên mái tóc của Thanh và nàng im lìm như không muốn đề
cập tới chuyện vợ chồng trong lúc này.
Vĩnh ngồi đi... Để mợ bới cơm...
Thanh lên tiếng như nhắc nhở và thúc dục khi thấy ông chồng giả cứ ôm
cứng lấy mình và cứ hôn hít lên mái tóc của mình. Nghe Thanh nhắc Vĩnh
tủm tỉm cười ngồi xuống ghế. Hai người vừa ăn vừa trò chuyện.
Mợ... Trưa hôm qua Vĩnh đã nói chuyện với anh Thọ, con trai của bác
Tăng...
Thanh gắp miếng cá nướng bỏ vào chén cho Vĩnh. Nàng vẫn thường làm
cử chỉ này mỗi khi ăn cá vì sợ Vĩnh mắc xương. Nàng nhìn Vĩnh như chờ
nghe tiếp.
Cậu Thọ nói chuyện gì với Vĩnh?
Dạ ảnh bàn về chuyện điện thoại ở Việt Nam. Anh nói là cậu có thể xin
mắc điện thoại tại nhà...
Thanh gật đầu trầm ngâm rồi lát sau mới góp chuyện.
Mợ có nghe nói nhưng mắc tiền lắm Vĩnh ơi...
Để Vĩnh gởi cho cậu tiền để cậu mắc điện thoại rồi khi nào mợ buồn mợ
gọi điện thoại nói chuyện với cậu và hai em cho vui...
Đang cúi đầu ăn Thanh ngước lên nhìn Vĩnh. Đưa chén cơm không cho
Thanh Vĩnh cười.
Vĩnh cũng muốn thỉnh thoảng nói chuyện với cậu cho vui...
Thanh cười lãng sang chuyện khác.
Vĩnh đi ăn cơm tối với bạn gái mà sao về nhà còn ăn nhiều vậy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.