ẢO THIÊN THANH - Trang 151

Tại thức ăn ở quán mợ Thanh ngon mà lại free. Mợ biết ông thi sĩ gì của
nước mình nói về cái gì như là thức ăn ngon, người ngồi ăn ngon...
Bật cười Thanh đỡ lời vì biết cái vốn liếng văn chương của ông chồng giả
rất nghèo nàn.
Thi sĩ Tản Đà...
Gật đầu lia lịa Vĩnh trở lại vấn đề điện thoại.
Mợ chịu nghe mợ... Vĩnh thương mợ... Vĩnh không muốn mợ buồn... Khi
nào có chuyện cần mợ có thể nói chuyện với cậu và hai em liền... Viết thư
lâu và mất thời giờ hơn...
Thấy Vĩnh vừa ăn xong chén thứ nhì Thanh lên tiếng.
Vĩnh ăn nữa đi còn nhiều lắm. Mợ no rồi...
Vĩnh lắc đầu. Uống ngụm nước lạnh anh cười.
Ngày mai mình đi mua điện thoại cầm tay cho mợ...
Vĩnh đã nhiều lần năn nỉ nàng có điện thoại cầm tay để tiện liên lạc với
nhau nhất là khi xe hư hỏng dọc đường hay có tai nạn song nàng lại gạt đi
viện lý do tốn tiền và không cần thiết mặc dù mỗi tháng chỉ tốn thêm hai
mươi đồng. Lần này không hiểu nghĩ sao mà nàng lại cười gật đầu lập lại.
Ừ... Mai mình đi mua điện thoại...
Nhìn Vĩnh nàng cười tiếp.
Có điện thoại để thỉnh thoảng mợ gọi tới sở hẹn Vĩnh đi ăn trưa, ăn tối
Vĩnh bật cười hăng hắc.
Đó đó... Vĩnh sẽ tới chỗ mợ làm pick up mợ...
Thanh ngắt lời Vĩnh một cách nhẹ nhàng. Nàng vẫn thường làm như vậy
mỗi khi Vĩnh nói tiếng Việt mà lại chêm tiếng Anh vào.
Không phải pick up mà là đón. Tiếng đón của mình trong trường hợp này
có ý nghĩa đặc biệt hơn. Bồ bịch, người yêu hay vợ chồng đón đưa nhau
cho có vẻ hò hẹn, âu yếm, tình tứ và lãng mạn hơn...
Dạ... Vĩnh sẽ tới đón mợ rồi mình đi ăn với nhau mợ chịu hôn?
Chịu...
Thanh kéo dài chữ chịu một cách âu yếm và nũng nịu khiến cho Vĩnh phải
bật cười.
Sáng mai mình đi Saint Louis để Vĩnh gởi tiền cho cậu mắc điện thoại...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.