ẢO THIÊN THANH - Trang 17

Thanh cười thánh thót. Vĩnh cảm thấy tiếng cười của mợ năm thật êm dịu.
- Cháu tiến bộ nhanh lắm...
Ra khỏi tiệm kem mặc dù Thanh cố cản nhưng Vĩnh cũng ghé vào tiệm
mua cho hai đứa em bà con một lô đồ chơi. Nếu nàng không quyết liệt chối
từ Vĩnh đã mua cho nàng và chồng đủ thứ. Đi ngang qua một tiệm thấy
chưng bày quạt máy Vĩnh nảy ý kiến.
- Con muốn mua cho cậu một cái quạt máy để quạt cho mát...
Thanh gạt liền.
- Cậu của cháu sợ gió lắm...
Vĩnh cười vì biết mợ năm của mình nói không đúng sự thật.
- Vả lại nếu cậu mợ muốn con ở chơi lâu hơn thời để con mua quạt máy
quạt cho mát. Con không thích nóng...
Thế là Thanh chịu thua để cho cháu mua hai cái quạt máy.
- Một cái để trong phòng cậu mợ còn một cái để ngoài cho hai em...
Tâm và Hùng hoan nghinh ý kiến của anh Vĩnh còn Thanh cũng gượng
cười. Ngồi băng sau với Vĩnh Thanh cười hỏi nhỏ.
- Cháu làm nghề gì bên Mỹ?
- Dạ cháu làm nghề vẽ họa đồ xây cất nhà cửa dinh thự đủ thứ... Có phải
bên này người ta gọi là kiến trúc sư không mợ...
- Chắc là vậy... Nghề đó nhiều tiền lắm...
- Cậu mợ mà qua được Mỹ ở con sẽ xây cho cậu mợ một ngôi nhà đẹp...
Thanh thở dài.
- Chuyện đó khó lắm... Chắc không bao giờ xảy ra...
Vĩnh liếc nhanh mợ năm. Khuôn mặt của mợ chợt trở nên buồn rầu và u
uất...
- Hồi trước cậu cũng lo mà không đi được. Rốt cuộc cậu đành phải thôi
không đi nữa. Không thôi cũng không được vì hết tiền... Cháu ở với ai bên
đó?
- Dạ cháu ở có một mình. Nhà ba phòng ngủ rộng lắm. Ba má cháu mua
được hơn mười năm rồi mất để lại căn nhà cho cháu. Gia đình cậu mợ qua
ở với cháu chắc vui lắm...
Thanh làm thinh dường như suy nghĩ chuyện gì. Tắc xi dừng nơi đầu hẻm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.