ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 315

sĩ bậc cao, đó chính là sợ đến nỗi run rẩy từng cơn, giọng nói ấp úng xin
tha, thậm chí có thể là bị dọa đến nỗi tè cả ra quần.

Nhưng điều khiến Ian, Douglas và các binh sĩ không dám tin là Lucien

lại vẫn nghiêm túc và điềm tĩnh như vậy, hỏi ngược lại: “Lẽ nào anh muốn
hiện giờ làm trái quy tắc của kỵ sĩ, giết hại người vô tội và yếu thế?”

Hắn dường như hoàn toàn không chịu sự áp bức của Ian, hơn nữa Ian,

Douglas mờ mờ cảm thấy người thanh niên dân nghèo trước mắt này hình
như có ý chí vững chắc như núi vậy.

“Còn cần ta lặp lại lời vừa nãy không? Lẽ nào các người thật sự muốn

bị hiệp sĩ Wien đuổi đi ư?” Lucien gay gắt bước lên trước một bước, nói
nghiêm khắc lần nữa.

Ian rất muốn bản thân là loại côn đồ không màng tính mạng, tiền đồ

thì giờ đã có thể rút kiếm ra chém chết Lucien, nhưng hắn vẫn muốn trở
thành kỵ sĩ, còn muốn trở thành quý tộc, muốn có trang viên của riêng
mình, vì một hai câu nói mà vứt bỏ những điều này thì tuyệt đối không phải
là suy nghĩ thật sự của hắn.

Còn lựa chọn vu cáo hãm hại sau khi giết người thì có John đó, có

nhiều nông dân trong ruộng lúa mạch bên ngoài đó, Ian căn bản không làm
được. Lúc này nếu không phải vì thể diện thì hắn đã nhượng bộ rồi.

Douglas thấy Ian khí thế suy giảm, hiểu rõ cách nghĩ của hắn, trợn

nhìn Lucien một cái đầy căm hận, kéo Ian lại: “John là đồng đội của chúng
ta, nếu bằng hữu của hắn có nguy hiểm đến tính mạng thì chúng ta không
cần dây dưa với tên dân nghèo không có giáo dục như ngươi, nhanh đi nói
với John đi.”

“Ừ, nếu không liên quan đến John thì ta chắc chắn phải giáo huấn cho

ngươi biết lễ độ.” Ian thuận thế rút lui, nói với Lucien, hoàn toàn mặc kệ
John là người hầu kỵ sĩ hắn ghét nhất, rất muốn tên đó sớm chết đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.