ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 499

“Winnie, đây là nàng đang cổ vũ ta phải không?”

Chương nhạc đầu tiên của khúc giao hưởng Định Mệnh tầm bảy phút

hai mươi giây, giai điệu tràn đầy cuồng phong bão tố. Khi Lucien đàn tấu
đến hơn năm phút thì hắn cảm thấy thân thể mình mềm nhũn, bàn tay bắt
đầu không còn sức. Hắn hiểu rằng đây là do vết thương của bản thân vẫn
chưa khỏi hẳn đang gây hại, là di chứng vì kiệt sức do chạy nhanh đến đây
trong cơn mưa lớn nên trong lòng bất giác nảy sinh suy nghĩ dù gì cũng đàn
lâu như vậy rồi, họ chắc đã có thể nghe ra hay dở rồi, không cần miễn
cưỡng đàn tiếp nữa. Nhưng suy nghĩ này lập tức bị Lucien và tâm trạng
cộng hưởng với âm nhạc bác bỏ.

“Nếu đã đàn thì phải thể hiện hoàn chỉnh, sao có thể từ bỏ giữa

chừng?!”

“Mình phải khích lệ ngài Victor theo đuổi hi vọng, bản thân sao có thể

đi được nửa đường thì quay về?”

Lucien cố chịu đựng ấn mạnh xuống, giai điệu giống như người đang

đi trên thép gai vậy, có thể rớt xuống bất cứ lúc nào khiến Victor và đám
người Lotter nghe đến nỗi càng khắc khoải, càng căng thẳng, thậm chí
Phyllis và Herodotus đều không nhịn nổi dùng tay phải bịt chặt lên vị trí
trái tim.

May mà tiếp theo đó là một đoạn giai điệu êm dịu hơn một chút, làm

nền cho phần kết của chương thứ nhất. Lucien cuối cùng cũng không cần
quyết liệt như thế nữa, có thể nhân cơ hội hồi phục một chút. Sau đó lại
bùng phát ra nốt nhạc mạnh mẽ lần nữa, giai điệu chấn động, chúng trùng
lặp chồng lên nhau, tuần hoàn tăng lớn rồi dừng lại đột ngột khiến thân thể
đám người Phyllis chấn động, tinh thần sản sinh một tia mệt mỏi, chiến đấu
quyết liệt luôn là như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.