ẢO VỌNG DU HỌC - Trang 18


* * *
Một buổi chiều hè trời oi bức. Cái nóng khủng khiếp kèm theo cái ẩm. Thật
khó chịu!Cả Bình và An đều bỏ buổi học thêm môn toán. Sau khi bước ra
khỏi quán karaoke, An hỏi Bình:
- Nguyện vọng một của cậu là trường nào?
- Cậu cứ hỏi bà "bô" tớ khắc biết – Bình trả lời.
- Thế còn nguyện vong hai?
- Tớ cũng chả biết nữa.
- Sao cậu thờ ơ với tương lai của mình đến vậy?
- Tớ đâu có được bàn bạc, ý kiến gì về việc đó. Chẳng ai hỏi ý kiến,
nguyện vọng gì của tớ cả, họ cứ tự ý làm. Mà tớ cũng quen rồi, thây kệ
đời!
An bỗng cười khành khạch
- Ha…ha… ! Hay thật đấy! Đời hay thật đấy! Mà cũng lạ thật đấy!
Tục ngữ có câu "công cha như núi Thái Sơn. Nghĩa mẹ như nước trong
nguồn chảy ra". Câu này chỉ dừng đến đây thôi cậu ạ. Bố mẹ cậu đúng là lo
và trang bị cho cậu từ chân tơ đến kẽ tóc…Một cậu ấm thời hiện đại, cậu
còn gì phải than phiền nữa nào?
Đang thao thao bất tuyệt, bỗng nhiên An dừng lại, chạnh lòng nghĩ đến
hoàn cảnh của mình…
Bước sang lớp 12, An bắt đầu chơi thân với Bình. An hiểu Bình lắm chứ.
Bình có cá tính, không thích quá ỷ lại, nhanh nhẹn và khá thông minh. Bình
có khả năng học môn toán, môn lý, nhưng môn hoá thì bình thường. Nhưng
do không chịu học hành, Bình bị mất gốc, rơi rụng dần kiến thức thu lượm
được. Một điều An có thể khẳng định là Bình không thể học được ngoại
ngữ. Không những Bình không chịu học, mà có học cũng khó, vì môn đó
cũng như môn nhạc hay môn hoạ vậy, cần phải có năng khiếu mới giỏi
được, nếu không chỉ làng nhàng. Từ nhiều năm nay, đặc biệt từ khi bước
vào trường phổ thông trung học, trong khi các bạn cắm đầu cắm cổ học
cũng còn thấy thiếu thời gian vì bài vở nhiều, Bình vẫn nhởn nhơ. Nhiều
thầy cô giáo góp ý phê bình. Cô giáo chủ nhiệm cũng bất bình lắm. nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.