Thấy Bình không theo học được ngoại ngữ ở Paris, cô Cúc khuyên
Bình nên về tỉnh học. Vì Paris, cô Cúc khuyen Bình nên về tỉnh học. Vì
thấy Thái cũng phải chuyển về tỉnh năm học đó, nên Bình đồng ý đi cùng.
Rồi năm thứ hai, Bình lại thi ngoại ngữ. lại không đủ điểm để có thể ghi
danh vào trường đại học. Việc làm giấy tờ của Bình đã gặp ít nhiều khó
khăn. Rồi thi tiếp lần thứ ba! Cũng như hai lần trước, Bình lại tiếp tục trượt
vỏ chuối.
Đến năm học thứ ba, Bình đã phần nào chịu khó tìm hiểu hệ thống
giảng dạy ở Pháp và nghĩ rằng nếu lần này đỗ được ngoại ngữ, Bình sẽ cố
gắng học.
Thực ra, nếu chịu khó học và không bị mất những kiến thức cơ bản
trong những năm học phổ thông, đồng thời có phương pháp học thì việc
theo học đại học ở Pháp cũng không phải là điều gì quá ghê gớm. Các thầy
cô giáo cũng chỉ đòi hỏi học sinh phải nắm được bài giảng, đồng thời phải
biết nghiên cứu, tìm tòi mở mang kiến thức, bổ sung cho kiến thức đã học.
Họ đâu có đòi hỏi phải học thêm ngoài chương trình, cũng không tổ chức
dạy thêm. Họ không bao giờ ra các câu hỏi ở dạng đánh đố học sinh. Khi
vào đại học, nếu học tốt và nghiêm túc, sau ba năm, sinh viên sẽ lấy được
bằng cử nhân, sau một năm tiếp theo sẽ lấy được bằng cao học ( maitrise ),
sau một năm nữa là bằng chuyên sâu ( D.E.A) (Diplôme d’Études
Approfondies) ... và tiếp theo từ ba đến năm năm mới lấy được bằng Tiến sĩ
( Doctorat ). rất nhiều sinh viên người Pháp, sau bằng cao học, xin ghi danh
học tiếp một năm nữa để lấy bằng chuyên nghành ( D.E.S.S )(Diplôme D
études Supérieures Spécialisées ). Với tấm bằng này, không những họ chỉ
cần mất tất cả năm năm học ở trường đại học mà còn sau khi ra trường sẽ
dễ xin việc hơn. Còn nếu lấy bằng chuyên sâu mà không làm tiếp học vị
tiến sỹ thì hầu như công việc của những người này sẽ là giảng dạy hay
nghiên cứu.
Trong ba năm học để lấy bằng cử nhân, trường đại học chỉ cho phép
sinh viên đúp một lần thôi. nếu năm tiếp theo không học được nữa là bị
đuổi ra khỏi trường. Muốn được học tiếp, phải ghi danh vào một trường đại