ẢO VỌNG TUỔI TRẺ - Trang 45

Huấn và Thịnh đến gần con suối nhỏ. Hai anh cảm thấy khát ghê gớm. Gục
mặt xuống dòng suối, hai anh uống ừng ực. Nước lạnh làm hai anh tỉnh táo
lạ thường. Thịnh hỏi Huấn:
- Liệu bọn Sơn chuồn chưa?
Huấn đáp:
- Cậu Sơn nhiều thủ đoạn lắm. Tớ chắc cậu ấy đương cho anh em rút rồi.
Im lặng một lúc, đột nhiên Thịnh nói:
- Còn hai đứa mình bao giờ rút đây?
Huấn lắp băng đạn khác, trả lời bạn:
- Chúng mình đang cưỡi cọp mà.
- Liệu có xuống khỏi lưng cọp không hở cậu?
Huấn quả quyết:
- Xuống chứ!
Thịnh thắc mắc:
- Nhỡ ngã thì sao?
Huấn đập mạnh vào lưng bạn:
- Thì chúng mình nằm trên hai đại lộ lớn nhất Sài Gòn. Thí dụ đại lộ
Bornard hay Catinat chẳng hạn...
Kết cuộc của sự cưỡi cọp là thế. Làm cách mạng thì mong mỏi gì hơn là đi
vào lịch sử. Trước hay sau cũng phải ngã. Tớ nói thực, tớ không muốn
hưởng sự thành công. Nếu tớ còn sống và cuộc vận động lịch sử của chúng
mình thành công, nhất định tớ về vườn câu cá.
Thịnh cười:
- Cậu lại muốn học đòi sự nói phét của Hồ Chí Minh rồi.
Huấn cãi:
- Tại sao tớ lại phải học đòi Hồ Chí Minh nhỉ? Nếu học thì tớ học cái kinh
nghiệm... câu cá của ông ta thôi. Giá Hồ Chí Minh về câu cá thật, có lẽ ông
ta không bị ngyền rủa như giờ đâu. Cậu còn sống cậu sẽ biết, tớ sẽ về câu
cá mà.
Thịnh chưa kịp nói thêm thì loạt súng tiểu liên của đối thủ lại ròn rã phóng
tới. Những chiếc đèn bấm quét ánh sáng gần quá rồi. Thịnh nói:
- Chúng nó quyết túm cổ bọn mình cậu ạ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.