ẢO VỌNG TUỔI TRẺ - Trang 69

Thơ là thứ tim đặc sịt chẳng có tình nghĩa chi ráo trọi. Trái tim đặc sịt ấy
chưa được thưởng thức lưỡi dao nào. Vì hắn ta ném còn kém quá. Nhưng
chunh quanh trái tim đã nát bấy. Định ghé sát tai Sơn nói nhỏ:
- Tớ cuộc với cậu nào?
- Cuộc cái gì?
- Bây giờ nếu thằng này phóng trúng mũi dao vào trái tim, thế nào nó cũng
nhảy cỡn hét lên.
- Tớ không tin.
- Vậy cuộc đi?
- Chầu gì?
- Chầu gì cũng được.
- Nhớ đấy nhé! Khi tớ thắng cuộc và gặp hoàn cảnh thuận tiện hơn, tớ bắt
khai cái gì cậu đừng có chối nghe.
- Đồng ý.
Hai anh lại đứng im xem hai tên thuộc hạ phóng dao. Muốn khỏi làm hắn
cụt hứng, Định kéo Sơn núp sau một lùm cây. Tên thuộc hạ phóng đủ năm
lưỡi song không lưỡi nào chịu trúng tim ông Thơ. Hắn kiên nhẫn bước tới
khúc cây rút hết năm lưỡi dao ra. Và trở về chỗ cũ, bắt đầu từ lưỡi dao thứ
nhất. Đến lưỡi dao thứ ba, quả nhiên tên thuộc hạ hét lên sung sướng. Hắn
nhào nhanh đến khúc cây chiêm ngưỡng "tác phẩm" bất hủ của mình. Ngó
trước ngó sau, hắn không thấy một ai để khoe. Hắn gật gù, lẩm bẩm tự
khen mình hết lời.
Định hích khuỷu tay vào cạnh sườnn Sơn. Sơn nhìn anh, nháy mắt ra điều
thua cuộc. Hai anh thoát khỏi lùm cây. Định lên tiếng:
- Giỏi quá ta!
Tên thủ hạ của Huỳnh Văn Xiển ngoảnh đầu lại. Mắt hắn sáng hẳn lên. Hắn
chưa kịp nói gì thì Định đã nói trước:
- Chú cướp nghề của anh rồi.
Hắn líu ríu, cảm động khôn tả:
- Thưa..., thưa trung tá, mấy tháng trời mới trúng tim thằng phản bội.
Định vỗ vai hắn:
- Chịu khó tập nữa đi, tha hồ nổi tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.