ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 1084

Giọng nói không khỏi hoài niệm. Nửa ngày đủ để vượt qua Đại Tây

Dương.

Chân Ái hờ hững "ừ" một tiếng, chú tâm ăn canh. Hình như tâm trạng

Bert không tệ, trong đôi mắt sâu thẳm sáng lấp lánh, chợt thăm dò: "Anh đã
móc một chiếc xương sườn của S.A.”

Chân Ái rũ mắt nhìn xương trong bát canh, nhẹ nhàng khuấy thìa, nói:

"Đáng đời anh ta."

Nghe vậy, Bert khẽ cười, ánh mắt vẫn nghiền ngẫm, lắc lư đồ trong tay:

"Yên tâm, không ở trong bát của em, ở đây này."

Chân Ái ngước mắt, Bert ngắm nghía một chiếc xương sườn trắng hếu

trong tay, còn có vài mạch máu khô héo. Ngón tay cô nắm lấy mép bàn,
nhưng mặt không hề hứng thú cúi đầu tiếp tục ăn canh xương. Mỗi một
ngụm đều muốn nôn, nhưng giọng điệu lại thờ ơ: "Cherry kia là sao?"

Bert ghét bỏ ném khúc xương sườn lên bàn: "Em không ở đây, anh cần

người bầu bạn. Nhưng ả khiến anh không hài lòng." Giọng nói như trách cô,
"Little C, đều là lỗi của em."

Giọng điệu thảnh thơi ôn hòa, hơi lười nhác khiến người bên cạnh chưa

bao giờ chứng kiến đều sởn tóc gáy.

Khóe môi Chân Ái khẽ nhếch, khinh thường nói: “Đừng chế nhạo bản

sao của tôi nữa, cũng đừng đổ sống chết của mấy cô ấy lên đầu tôi. B, nếu
tôi không muốn quay về bên anh, anh giết hết người trên thế giới cũng vô
dụng."

Thera bên cạnh thấy cô cười khó lường, sống lưng lạnh run. Tại sao

người Ngôn Tố thích lại như ma quỷ đến từ nơi sâu nhất của địa ngục vậy.

Nhưng Bert thích nụ cười của cô, cũng cười: "Giết hắn ta thì sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.