ARTHAS: THI VƯƠNG TRỖI DẬY - Trang 285

Arthas: Rise of the Lich King – Chương mười sáu

Arthas và binh lính chạy về khu trại và nhận ra trận chiến chưa hề ngớt đi
khi anh vắng mặt. Số lượng binh lính đã giảm đi, nhưng cũng chẳng có cái
xác nào cả. Anh chẳng muốn thấy những các xác đó chút nào cả – những
người bị dựng dậy dưới quyền tên chúa tể sợ hãi và trở thành kẻ thù của
anh.
Với bộ giáp bám đầy máu, Falric hét lên với anh. “Hoàng Tử Arthas!
Chúng tôi đã cố gắng hết sức có thể và – Muradin đâu rồi? Chúng tôi
không thể chống cự được lâu hơn nữa!”
“Muradin đã chết rồi,” Arthas nói. Sự hiện diện lạnh lẽo nhưng đầy dễ chịu
của thanh kiếm đã giảm đi đôi chút, và nỗi đau lại dâng lên trong anh.
Muradin đã phải trả cái giá – nhưng rất xứng đáng nếu nó có thể hạ gục
Mal’Ganis. Ông lùn hẳn cũng sẽ đồng ý, vì ông đã biết mọi thứ, hiểu mọi
thứ như Arthas. Binh lính của Muradin bất chợt trở nên sợ hãi kể cả khi họ
vẫn tiếp tục bắn hết loạt đoạn này tới loạt đạn khác vào đám xác sống đang
tràn về phía họ. “Cái chết của ông ấy không hề vô ích. Dũng cảm lên nào
Đại Úy. Kẻ thù sẽ không chống cự được lâu trước sức mạnh của Băng Sầu
đâu!”
Và rồi họ đứng nhìn, không tin vào mắt mình khi Arthas lao vào đám hỗn
loạn.
Anh từng nghĩ anh sử dụng cây búa của mình rất tốt, giờ nó đang nằm trơ
trọi và bị lãng quên tại hầm mộ băng giá nơi từng chứa thanh Băng Sầu,
nhưng nó chẳng là gì so với thiệt hại mà giờ đây anh có thể gây ra. Có cảm
giác thanh Băng Sầu như một cánh tay mới của anh chứ không phải là một
thứ vũ khí. Anh nhanh chóng quen thuộc với nó và bắt đầu xẻ nát hàng ngũ
xác sống như thể đang thu hoạch lúa mì bằng lưỡi hái. Thứ vũ khí này mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.