ARTHAS: THI VƯƠNG TRỖI DẬY - Trang 248

làm ở đây,” anh nói, “chỉ có sự cần thiết một cách tàn nhẫn thôi. Điều duy
nhất cần thiết để ngăn chặn bệnh dịch này, ngay ở đây và ngay bây giờ, và
với thương vong tối thiểu nhất. Những người sống trong bức tường thành
đó đã chết rồi. Chúng ta đã biết điều đó, kể cả khi chúng ta không biết
chúng ta cũng phải giết họ nhanh chóng và sạch sẽ trước khi bệnh dịch làm
điều đó với chính chúng ta.” Anh lần lượt nhìn từng người một, những
người không hề trốn tránh bổn phận của mình. “Họ phải bị giết, và nhà của
họ phải bị phá hủy để tránh việc chúng trở thành nơi trú ẩn cho những
người đã quá muộn để cứu.” Những người lính gật đầu hiểu rõ và nắm lấy
vũ khí. “Đây chẳng phải là cuộc chiến vẻ vang vĩ đại nào hết. Đó sẽ là một
cuộc chiến xấu xa đau khổ, và ta hối tiếc về sự cần thiết của nó bằng cả trái
tim mình. Nhưng cũng chính bằng cả trái tim này mà ta biết rằng chúng ta
phải làm việc này.”
Anh nhấc búa lên. “Vì Ánh Sáng!” anh hét lên, và các binh lính cũng gầm
lên đáp lại và giương cao vũ khí. Anh quay về phía cổng, hít một hơi rồi lao
tới.
Dối với những kẻ đã bị dựng dậy thì thật dễ dàng. Chúng là kẻ thù; không
còn là người nữa mà chỉ là thân thể xấu xí của họ lúc còn sống, và việc đập
vỡ sọ chúng hay chặt đầu chúng chẳng hề đau khổ hơn việc hạ gục một con
thú dữ. Nhưng những người này-
Họ nhìn những người lính vũ trang kia, nhìn hoàng tử của họ, ban đầu là
bằng sự bối rối rồi dần chuyển thành sợ hãi. Ban đầu hầu hết bọn đều chẳng
tìm đến vũ khí; họ biết những tấm áo choàng đó, biết rằng những người đến
để giết họ này đáng ra sẽ phải bảo vệ họ. Họ chỉ không hiểu được tại sao họ
lại phải chết. Nỗi đau đớn thắt chặt lấy tim Arthas khi anh hạ sát người đầu
tiên – một chàng trai trẻ chắc chỉ mới qua tuổi dậy thì, người đang nhìn anh
bằng cặp mắt nâu với vẻ bối rối và thốt lên, “Thưa ngài, tại sao-” trước khi
Arthas hét lên gần như đau đớn khi phải làm cái việc bất đắc dĩ này, và đập
nát ngực chàng trai bằng một cây búa mà anh lơ đãng nhận ra rằng nó
không còn tỏa Ánh Sáng nữa. Có lẽ Ánh Sáng cũng phải đau lòng trước
hành động cần thiết này. Tiếng thổn thức bị anh dồn nén lại, và anh quay về
phía mẹ của chàng trai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.