ARTHAS: THI VƯƠNG TRỖI DẬY - Trang 342

Arthas: Rise of the Lich King – Chương hai mươi

Làn gió lạnh cóng thổi tung mái tóc trắng của Arthas, mơn trớn khuôn mặt
hắn, và hắn mỉm cười. Thật tốt khi được trở lại miền đất lạnh giá này. Xứ
sở của tiên với mùa hè vĩnh cửu nặng mùi hoa cỏ khiến hắn không thoải
mái. Nó khiến hắn nhớ lại về những khu vườn xứ Dalaran, nơi hắn từng
dành rất nhiều thời gian với Jaina; về những bụi hoa mõm chó ở trang trại
nhà Balnir. Tốt nhất luồng gió lạnh lẽo này nên quét sạch toàn bộ những ký
ức kia đi. Chúng chẳng còn giúp ích gì cho hắn nữa, chỉ khiến hắn suy yếu,
và chẳng có chỗ cho sự mềm yếu trong trái tim Arthas Menethil nữa.
Vẫn như mọi khi, hắn ngồi trên lưng con ngựa trung thành Bất Bại. Hắn đã
phải trải qua quãng thời gian tồi tệ tại Quel’Thalas, khi gã vua Anasterian
đã hèn nhát mà tấn công một con chiến mã vô tội chứ không phải là kỵ sĩ
trên lưng nó, và đã chặt đứt hai chân theo đúng cách mà Bất Bại đã chết.
Việc đó đã khiến Arthas nhớ lại khoảnh khắc kinh hoàng đó, khiến thâm
tâm hắn rung động mà trong cuộc đấu với Anasterian đã giúp hắn tạo ra
một cơn thịnh nộ kết liễu ông ta. Trước mặt và sau lưng hắn, đội quân của
hắn hành quân qua hẻm núi phủ đầy tuyết, không hề mệt mỏi hay bị tác
động bởi cái lạnh. Đâu đó trong hàng ngũ lơ lửng một ma nữ. Arthas sẽ thả
lỏng Sylvanas ra một chút. Hắn đang chú ý nhiều hơn vào Kel’Thuzad, gã
đang lướt đi bên cạnh hắn một cách gần như bình thản, nếu từ ngữ này có
thể sử dụng được cho một thi sư. Gã là kẻ chỉ thị cho quân Truy Quét đi tới
vùng đất lạnh giá xa xôi này, và tới tận bây giờ Arthas vẫn chưa hề thắc
mắc. Nhưng hành trình đang dần trở nên rất buồn tẻ, và hắn thì đang rất tò
mò. Gã hoàng tử cong môi lên cười nhẹ.
“Vậy là,” hắn mở lời, “ông không khó chịu về việc ta giết ông lần đó sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.