BA BÉ BI LÀ NAM CHÍNH PHẢN DIỆN - Trang 297

“Em chỉ muốn hỏi một chút tôi mà!” Tôi rụt tay về bật cười che giấu sự

lúng túng của mình.

“Tốt hay xấu đâu thể nhìn bên ngoài!” Sếp Diệp kéo tay tôi đi ra cửa.

Cũng đúng, ông xã tôi nói gì cũng tâm lý hết. Diệp Gia Thành không

nghi ngờ Cổ Chính Hiên nhưng chắc chắn nếu có việc gì xảy ra có điều
đáng nghi thì sếp Diệp nhất định sẽ chỉa mũi dùi vào Cổ Chính Hiên.

Phân cách tuyến....

Trời đột nhiên đỗ mưa lớn vào đúng giờ tôi đi học, đã một tuần qua rồi

mà tôi vẫn bị ám ảnh bởi đôi mắt của Cổ Chính Hiên, lần đầu gặp mặt tôi
đã nằm mơ thấy mình trở thành nạn nhân của hắn rồi. Do tôi mê đọc sách
anh hai đưa nên không đi học sớm, giờ này Diêu Khúc Lan đã ở lớp rồi. Vì
chị ta thấy trời chuyển mưa âm u nên đi học sớm. Còn tôi chờ đúng giờ mới
đến lớp. Tưởng Đình, Ji So, Thục Phân cũng chuẩn bị đến trường.

Tôi và ba vị mỹ nữ cùng phòng xuống dưới KTX nhìn mưa rơi nặng hạt

cắn môi giương ô ra. Đi dưới mưa là sở thích của tôi. Tôi có nên gọi sếp
Diệp đến cùng đi với tôi không nhỉ? Một đôi yêu nhau đi dưới mưa thật là
lãng mạn! Tôi bừng tỉnh nhìn xung quanh thì thấy từ xa Ji So, Thục Phân và
Tưởng Đình vẫy tay với tôi. Do tôi mãi nghĩ ngợi nên bọn họ đi mất từ lúc
nào, có lẽ phát hiện không thấy tôi nên mới dừng lại gọi tôi đây mà.

Tôi đưa tay ra hiệu bọn họ cứ đi trước rồi tôi mới bước ra khỏi KTX, vì

trời mưa nên tôi không mang giày bệt mà mang một đôi giày đế xuồng.
Trong màn mưa mờ ảo tôi nhắm hướng trường đi thật nhanh tới. Một tiếng
nói trầm thấp bỗng từ đâu vang lên:

“Trời mưa to, bạn đi nhanh quá sẽ bị trượt đấy!” Một giọng nam vang

lên rất rõ ràng như sát bên tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.