BA BÉ BI LÀ NAM CHÍNH PHẢN DIỆN - Trang 400

Mọi người hô lên “Tuân lệnh” sau đó nhanh tay sắp xếp tất cả tài liệu lại

rồi chỉnh đồng phục gọn gàng. Súng đạn được kiểm tra một cách mau lẹ
nhất. Có tổng cộng 7 người đi tiên phong. Diệp Gia Thành, Trần Ngạn
Quân, Trịnh Vĩ Bình, Diêu Khúc Lan, Mạch Chỉ Đình, Kỷ Ngự Trình và
tôi. Toàn bộ những người có cấp thấp hơn đi theo hỗ trợ.

Phân cách tuyến....

Thành Tây được thế giới gọi là Thành Cheo Leo vì nơi này vô cùng

cheo leo, hiểm trở. Gọi là Thành nhưng nó không phải thành mà là một
vùng núi có địa hình hiểm trở. Để lên tới tận cùng Thành Tây cần đi qua
một ngọn đèo vô cùng khó khăn, nguy hiểm. Dân chúng ở nơi sơn cùng
thủy tận này đa phần có cuộc sống đơn giản, không có nhiều công nghệ
thông tin như bên ngoài.

Du khách thường xuyên bất chấp mọi nguy hiểm để đến Thành Tây

khám phá.

“Đã phong tỏa ngọn núi chưa? Bao gồm những nơi xung quanh nữa?”

Diệp Gia Thành nhìn Trần Ngạn Quân.

“Yên tâm đi, xong hết rồi hiện nay miền Nam nước O là nơi nguy hiểm

nhất thế giới cũng không có ai đến đây du lịch gì đâu!” Trần Ngạn Quân
nhếch môi.

Diệp Gia Thành gật gật đầu quay người nhìn tôi:

“Ái Thi, đi”

“Ah, em tới ngay!” Tôi nhanh chân chạy tới chui vào xe quân dụng dành

cho sếp Diệp.

Trong tay ôm một túi đồ ăn, miệng nhai không ngừng tôi dùng một tay

gài dây an toàn không được nên đưa ánh mắt cầu cứu sếp Diệp. Diệp Gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.