BA BÉ BI LÀ NAM CHÍNH PHẢN DIỆN - Trang 9

mấy cũng không thể nào mấp máy, cánh tay tôi muốn cử động cũng là một
điều khó khăn. Cuối cùng tôi chìm vào giấc ngủ sâu.

Đầu tôi đau quá, tôi mở mắt. Đập vào mắt tôi là căn phòng trắng toát,

chắc ba mẹ tôi đưa tôi vào bệnh viện đây mà. Tôi cố gắng ngồi dậy, chưa
kịp quan sát xung quanh thì có tiếng mở cửa một người phụ nữ ăn mặc sang
trọng đi vào. Tôi ngạc nhiên nhìn bà ta. Bà ta có vẻ rất vui mừng khi nhìn
thấy tôi:

- Thi Thi con tỉnh rồi! Con thấy trong người thế nào, tiểu bảo bối của bà

con có cảm thấy không khỏe chổ nào không?

Trong đầu tôi như có một luồng điện cao thế chạy ngang “Thi Thi”?

“Thi Thi là ai?” Tôi mở to mắt kinh ngạc nhìn người phụ nữ vừa bước vào
cửa. Người phụ nữ đến gần tôi, đưa tay đặt lên đầu tôi. Tôi giật mình lui về
phía sau chạm phải giường bệnh.

- Con làm sao thế? Vẫn chưa khỏe à?

- Con.... Tôi khẽ lên tiếng, không biết làm sao.

- Bảo bối, con đói à?

Tôi quan sát kỹ người phụ nữ trước mắt, bà ta khoảng 50 tuổi, nhìn dáng

vẻ cao sang quý phái, làn da trắng nõn nà, bên vai mang một chiếc túi da rất
đẹp, trên người mặt một bộ váy bó sát màu đỏ rực, khoát một chiếc áo lông
cừu màu trắng. Đúng mẫu phu nhân cao quý đây mà. Nhưng tôi không quen
người này. Tôi chậm rãi lên tiếng:

- Cô ơi, cô nhận nhầm người rồi ạ! Cháu không phải Thi Thi đâu cô!

- Thi Thi con nói gì vậy hả? Đang mang bệnh mà vẫn đùa à? Người phụ

nữ xinh đẹp mỉm cười xoa đầu tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.