BA CHÀNG ĐỘC THÂN - Trang 254

Cái gì làm cho anh nói thế?

Chúng ta đã cùng nghỉ lễ với nhau, phải không? Có lẽ chúng ta nên bắt

đầu sống thế này. Nhưng sang năm các con anh sẽ đến đây, và anh sẽ không
dẫn chúng đến nhà mẹ anh nữa.

Anh cũng định sẽ làm thế vào dịp lễ Chanukah, nhưng lễ này còn mấy

tuần nữa mới đến. Anh không muốn ngăn các con không cho chúng đến nhà
bố mẹ, nhưng anh không muốn mình hy sinh hay làm vật tế thần để làm vừa
lòng họ. Những ngày ấy qua rồi. Việc anh bỏ gia đình, ít có cơ may dạy cho
họ bài học về cách đối xử tốt với anh, nhưng anh hy vọng nó sẽ có tác dụng.
Điều anh biết chắc chắn là hiện anh được hạnh phúc với Maggie, bụng anh
hết co thắt, đau đớn. Đấy là sự cải tiến rất nhiều cho anh.

Đến tối Chủ nhật anh hỏi cô điều anh đã nghĩ ra trong ngày cuối tuần.

Đây là bước nhảy vọt lớn, nhưng đã thấy nhà cô ở, anh không muốn để cô
về lại đấy. Anh quá sợ việc ấy, nhưng họ chưa kết hôn với nhau, anh tự nhủ
như vậy.

Họ rửa ráy sạch sẽ đĩa ăn vào tối Chủ nhật trước khi cô ra về. Họ đã ăn

hết sạch con gà tây và nó quá tuyệt.

Em nghĩ sao về việc dọn đến ở với anh? Em biết không… ta cứ thử xem

sao… em đã ở đây nhiều rồi… anh có thể giúp em làm việc nhà. - Bỗng anh
ngừng lại đột ngột, quay qua nhìn cô, vẻ nghi ngại. Cô cảm động, nhưng
lòng vẫn lo lắng.

Em không biết - Cô đáp, có vẻ bối rối - Adam, em không muốn lệ thuộc

vào anh. Anh đã thấy tài sản của em rồi. Nếu em quen sống ở đây, rồi tự
nhiên anh đuổi em đi, quay về chỗ cũ sẽ rất khó cho em.

Vậy thì đừng về, cứ ở lại đây. Anh sẽ không đuổi em đi đâu, Maggie à.

Anh yêu em. Mọi việc bây giờ tốt đẹp rồi.

Đấy là vấn đề quan trọng. Nếu chuyện không tốt đẹp thì sao? Em sẽ

không có tiền nhiều để thuê nhà ở. - Anh cảm động, nhìn cô đăm đăm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.