BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 119

Tám Răng nhảy xồ lại: lưỡi dao sửa soạn phập xuống nhát kết thúc. Hắn
không ngờ Tư Cụt lại có sức chịu đựng dẻo dai đến thế. Hai vết thương vào
ngực làm mất motọ lít máu trong khoảng khắc chưa tiêu hủy được nghị lực
chống trả của Gã Cụt. Trái lại, Gã Cụt hăng thêm.
Hắn nhỏm dậy như được bà tiên thần diệu cho uống linh đơn. Giọng hắn
rền vang:
- Hừ, chúng mày định giết tao!
Tám Răng thọc dao vào cổ Gã Cụt. Gã Cụt vung dao lên đỡ. Sức lực cuối
cùng của hắn được thu vào cánh tay gân guốc khiến Tám Răng khựng
người một giây, toàn thân rung chuyển vì đâu buốt.
Trên môi Tư Cụt nở lóe một nụ cười kiên bảnh. Tuy nhiên, hắn chỉ cười
được một nửa rồi mím lại. Vì Mila nối đuôi Tám Răng phóng tới, Tư Cụt
ngả người sang bên để tránh, song lưỡi dao ghê gớm đã ngập vào ngực.
Tư Cụt rú lên, vận bình tấn, rút phăng lưỡi dao ra, rồi ném trả vào đối
phương. Ba Môde cúi thụp xuống, mũi dao đâm vào tường kêu keng một
tiêng khô khan, rồi rơi xuống đất.
Thế là hết.
Biết sắp chết. Tư Cụt bình thản nhắm mắt lại. Đột nhiên, hắn cảm thấy
thoải mái hơn bao giờ hết. Hắn không sợ chết, song không thích chết, vì
cuộc đời đối với hắn là thế, dưỡng đầy khoái lạc vật chất. Giờ đây, hắn lại
thích chết. Ý nghĩ cuối cùng của Tư Cụt được dành cho tấm thân mỹ miều
và trắng nõn của Mila.
Hắn sẽ gặp lại nàng dưới địa ngục. Nếu được ôm nàng vào lòng, thì địa
ngục nóng như lò nướng bánh, hoặc lạnh như tảng băng, hẳn vẫn tìm thấy
hạnh phúc.
Tư Cụt nằm lăn trên nền gác, mắt mỏ ròng. Dường như kẻ hấp hối muốn
nhìn Mila lần chót, để hẹn thầm với nàng. Rồi Tư Cụt nằm ngoẹo đầu, thở
hắt ra.
Tám Răng xà xuống, đâm lấy đâm để, Ba Môde can ra:
- Mày làm gì thế?
Tám Răng chọc thêm nhát nữa vào cuống họng rồi mới chịu ngừng dao.
Dòng máu đỏ tuôn từ yết hầu nạn nhân tuôn ra. Tám Răng liếm mép:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.