BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 121

loáng của vũ trường mà theo lệnh nàng hai nhân viên Vieng Ratry phải lau
cho đến khi biến thành gương soi trước khi nàng tiến ra nhảy thoát y.
Nàng lại sợ chuột hơn mọi vật trên đời. Vạn Tượng là một trong những thị
trấn mà chuột mượn làm quê hương nên nàng hết sức thận trọng. Tuy vũ
trường Vieng Ratry thuộc loại tân tiến, trần thiết sang trọng, toàn khách
thượng lưu, nàng vẫn có ấn tượng là có chuột.
Mỗi khi trình diễn, nàng thường yêu cầu một người chực sẵn để đuổi chuột,
mặc dầu từ nhiều tháng nay chưa thấy con nào. Có lần nàng hoảng hốt bỏ
chạy ra đường, quên mặc quần áo vì một ông khách hâm mộ thất vọng đã
bỏ con chuột giả bằng nhựa ở gần cây đàn dương cầm, bên dưới sân khấu
thoát y vũ.
Tiếng chuột đua nhau kêu chin chít trong buồng xép. Chuột cha, chuột mẹ,
chuột con, chạy rần rần. Một con chuột đồng kếch xù nhảy vào lòng nàng,
làn da lành lạnh gớm ghiếc xông lên một mùi lợm mửa. Song Mila không
cảm thấy lạnh và lợm mửa. Ngũ quan hàng căng thẳng đến cực độ. Nàng
nghe thấy, ngửi thấy, cảm thấy thần chết đang tiến vào căn phòng chật hẹp.
Qua tiếng chuột điếc tai, nàng nghe rõ ràng chân người dẫm ngoài hành
lang ẩm mốc. Nàng lại run như cầy sấy.
Tám Răng dừng trước cửa phòng:
- Lạ nhỉ, nó không mặc quần áo, tất không dám xuống nhà… Hay là….
Ba Môde vỗ đánh đét vào vai Tám Răng:
- Đúng rồi, con bé trốn trong này.
Tám Răng cười hềnh hệch:
- Được để nó cho tôi.
Ba Môde đạp toang cánh cửa ọp ẹp:
- Mila.
Mila thu nhỏ thêm nữa, và cố nén thở. Nàng hy vọng hai gã đàn ông chỉ hỏi
bâng quơ rồi tới phòng khác. Nàng không ngờ Ba Môde đánh hơi rất giỏi.
Hắn chĩa đến bấm vào xô buồng, giọng dữ tợn:
- Mila, tại sao mày câm miệng?
Biết trốn không thoát, Mila phải lên tiếng:
- Eeeemmm… đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.