BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 126

trước, từ khi chàng hấp thụ được tinh hoa của kiai-ju-su, nịnutsu và thần ảo
công. Riêng về thần ảo công, chàng đã tập luyện chuyên cần trong thời gian
chán đời, thế phát quy y, trong ngôi chùa hoang ở ngoại ô Vạn Tượng. Nhờ
thần ảo công, da thịt chàng có thể cứng như thép, hoặc mềm như bún, lối
đánh nhẹ mà nặng, chậm mà nhanh, biến ảo khôn lường, làm đối phương
hoa mắt, không tìm ra cách né tránh mà chống trả.
Thiếu Cơ lại có đủ thẩm quyền để phê bình võ công của chàng, vì
nàng xuất thân từ một gia đình lẫy lừng về quyền pháp. Không hiểu sao,
nàng không theo nghề võ của tổ tiên, mà lại lao thân vào làng ca kỹ.
Biết nàng sắp sửa thở dài chán nản, Văn Bình bèn nhắc tới sự thực
phũ phàng:
- Em biết hai người này là ai không?
Thiếu Cơ đáp liền:
- Thủ hạ của Simun.
Chàng định hỏi « Simun là ai », nhưng ngừng bặt. Tiếng rên nho
nhỏ từ cuối hành lang vọng ra. Văn Bình thấy cửa buồng xếp vỡ toang,
Mila – cô gái thoát y có tấm thân ngàn vàng – nằm sóng sượt trên vũng đỏ
lòm. Nàng vừa chống tay ngồi dậy, nhưng kiệt sức ngã vùi, mắt mở rộng
ngó thẳng lên trần nhà.
Thiếu Cơ đứng khựng, tay ôm ngực như chính nàng bị thương. Mặt
nàng hơi tái, những giọt đua nhau rớt xuống gò má phấn trắng loang lổ. Vẻ
buồn rầu vô hạn, nàng cúi xuống:
- Tội nghiệp Mila
Thấy bạn, mặt Mila bỗng sáng lên cặp môi mấp máy. Thiếu Cơ quỳ
xuống, giọng tha thiết:
- Mila nhận được chị không?
Mila gật đầu nhè nhẹ. Nàng muốn nói song vết thương ở cuống
họng trào máu ra như suối. Văn Bình biết nàng không còn sống bao lâu
nữa. Thiếu Cơ hỏi chàng:
- Mang đi bệnh viện, liệu cứu được không anh?
Chàng lắc đầu thở dài:
- Không hy vọng. Bị hai phát đạn, phát thứ nhất vào ngực đủ nguy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.