BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 128

Văn Bình giật mình:
- ba tám, ba tám là gì, hả Mila?
Đột nhiên, Mila khỏe hẳn như mỗi đêm trước giờ trình diễn trên sân
khấu Vieng Ratry uống một hơi hail y Vat pha sôđa, nhắm với trái ô-liu
màu xanh, màu hy vọng.
Nàng nói luôn một hơi trơn tru:
- Em không hiểu. Trước khi bị Tư Cụt đầu độc chết, Sim dặn em
trốn đi và nhớ lấy « ba tám ». chị Thiếu Cơ ơi, báo thù cho em.
Mila ngoẹo cổ sang bên, mặt xám ngoẹt. Nàng đã thở hơi cuối cùng.
Tiếng chuột kêu chin chít, tiếng dơi đập cánh phành phạch đột
nhiên im bặt. Thậm chí tiếng gió reo vù vù trên nóc nhà cũng im bặt. Toàn
thể tiếng động trong vũ trụ đều rủ nhau im bặt. Trong giây đồng hồ thiêng
liêng ấy, hồn Mila từ từ bay lên không gian…
Thiếu Cơ bóp chặt bàn tay của Mila, dường như không tin rằng bạn
nàng đã chết. Đến khi thấy Mila nằm thẳng băng. Thiếu Cơ mới hoảng hốt
thét lên:
- Mila, Mila chết rồi ư?
Rồi nàng bưng mặt khóc hu hu như đứa trẻ.
Tuy có trái tim thép nguôi, Văn Bình cũng xúc động. Chàng
nghiêng đầu chào Mila lần cuối. Trong vũng máu đỏ lòm, nàng vẫn đẹp. Có
lẽ nàng đẹp hơn khi còn sống. Tạo hóa chỉ có thể nặn được một thân thể
cân đối và khêu gợi đến như Mila là cùng…
Chàng đặt tay lên vai Thiếu Cơ, giọng an ủi:
- Thôi, chúng mình về đi.
Thiếu Cơ mếu máo:
- Còn xác Mila?
- Lát nữa, anh sẽ báo tin cho cảnh sát.
Tới phòng Mila, Văn Bình khám phá rat hi thể của Gã Cụt trên
mình đầy vết dao. Thiếu Cơ khựng người:
- Trời, Tư Cụt.
Văn Bình hỏi:
- Em quen hắn ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.