BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 129

- Hắn là hung thần Vạn Tượng, ai cũng biết mặt. Giới vũ nữ và đĩ
điếm còn quen mặt hơn vì hằng tháng tiệm khiêu vũ, sòng bạc và nhà chứa
nào cũng phải nộp thuế cho hắn. Ai không nôp, hắn đâm chết.
Văn Bình quan sát đồ vật trong phòng Mila. Mùi nước hoa tỏa ra
thơm mát. Chàng nói:
- Đêm nay, em về với anh nhé?
Thiếu Cơ lắc đầu:
- Không. Mệt lắm, em phải về ngủ.
Hai người lặng lẽ xuống cầu thang. Đàn chuột đuổi nhau loạn xạ,
kêu chin chít rùng rợn.
Trời đã khuya lắm, tuy nhiên xe cộ vẫn còn nhiều. Văn Bình nắm
vai Thiếu Cơ:
- Anh đưa em về nhà.
Nàng gỡ tay chàng ra:
- Để em về một mình.
- Em cẩn thận đấy. Họ có thể giết em được nếu biết em đi với anh
đêm nay. Em còn nhớ chiết Opel hồi nãy không? Chắc là nhân viên của
Simun. Anh có linh tính nếu em về nhà một mình đêm nay họ sẽ giết em.
Thiếu Cơ lặng thinh, lùi lũi đi bên chàng. Văn Bình tiếp:
Anh có phòng ở Seltha Palace. Sáng mai, anh sẽ đưa em lên tòa đại
sứ, người Tám Răng lo liệu ngay thủ tục cho em về Sài Gòn. Em phải về
ngay.
Thiếu Cơ lầm bầm như người mất trí:
- Sài Gòn, về Sài Gòn! Cám ơn anh, em không về Sài Gòn đâu.
Văn Bình ngạc nhiên:
- Hồi tối em đòi về kỳ được. Em nói nếu được chấp chiếu khác, bảo
nhảy vào lửa em cũng làm. Sao không về Thiếu Cơ?
Nàng thở dài đánh sượt, giọng thễu não:
- Anh tha lỗi cho em. Xa quê hương, em muốn trở về, nhưng anh ơi,
em đã quen với nếp sống bê tha ở Lào. Hồi tối, em nhớ Sài Gòn lạ lùng,
bây giờ hết nhớ rồi.
Văn Bình nhìn thẳng vào mặt nàng. Trong bóng đêm, mắt chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.