BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 131

em cũng như đã giết Mila.
Nàng nhún vai, giọng chán chường:
- Chết đươc như Mila càng đỗ khổ.
Nghe nàng than thở, Văn Bình lặng thinh. Chàng đã khám phá ra
nguyên nhân Thiếu Cơ thay đổi ý kiến. Nàng tự biết nhan sắc đã về chiều,
gái giang hồ luống tuổi có thể sinh sống ở Vạn Tượng dễ hơn ở Sài Gòn.
Vả lại, dầu còn đôi chút sắc đẹp nàng cũng không về. Vì cũng như hàng
trăm người đàn bà đơn chiếc trong nghề buôn phấn, bán hương trên đất Lào
híu quạnh, nàng đã dại dột làm quen với thuốc phiện. Văn Bình đã thấy rõ
trông mắc lờ đờ của nàng, tròng mắt của kẻ bầu bạn trung thành với ả phù
dung.
Trong thâm tâm, nàng muốn theo chàng về khách sạn Settha Palace.
Từ lâu, có lẽ nàng chưa được hưởng một đêm ân ái tuyệt diệu. Song sự đòi
hỏi của nàng á phiện đã lấn át sự đòi hỏi của xác thịt.
Ánh đèn của lữ quán Constellation hắt vào mặt xanh nhợt của Thiếu
Cơ. Nàng đã xảm lồ:
- Em về nhé.
Văn Bình khoát tay:
- Không, để anh đưa em về. Em muốn về đâu?
Chàng gọi tắc xi. Lên xe, nàng nói với tài xế bằng tiếng Lào thành
thạo:
- Chợ Chiều.
Chợ Chiều là một khu trong thành phố. Nàng ngồi nép vào góc,
không cười nói vui vẻ như trước nữa. Cơn ghiền đang hành hạ cơ thể nàng.
Văn Bình lẳng lặng chăm thuốc Salem. Nàng hỏi, giọng ngạc nhiên:
- Ồ, anh vẫn đam mê thứ thuốc lá nhạt nhẽo này ư? Trên này mới có
nhiều thứ ngon lắm. Ngon nhất là thuocó lá thẩm á phiện, hút vào tê mê
như vừa chích đôlôdan
Văn Bình thở dài:
- Anh mê thuốc Salem không phải vì nó có mùi thơm bạc hà độc
đáo, hoặc sợi thuốc nó ngon. Mà vì thói quen đặc biệt. Hồi nhỏ anh là kẻ
mỗi ngày hút ít nhất 2 gói Bát tốt xanh. Khi nào ba hút thuocó là anh trốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.