BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 190

muốn làm việc dưới quyền ông, song tôi không muốn ông coi thường tôi.
Người đeo mặt nạ lẳng lặng cất súng vào túi. Simun nói, giọng bình thản:
- Thôi, chúng mình hòa với nhau. Nếu ông còn muốn tôi tiếp tục trung
thành, xin ông tôn trọng nghĩa khí giang hồ của thằng cụt chân Simun. Thật
vậy, Simun sẵn sàng vâng lệnh ông để giết tất cả mọi người trên trái đất
này, kể cả thủ tướng Lào, hoặc người đàn bà đẹp nhất thế gian nếu ông
muốn, xong xin trừ ân nhân.
Người đeo mặt nạ đứng dậy, thở dài ảo não:
- Thái độ của anh làm tôi vô cùng ngạc nhiên. Sau nhiều năm hoạt động,
chưa bao giờ anh trái lệnh tôi. Và đây là lần đầu tiên. Tôi xin lỗi anh đã
dùng súng lục hăm dọa. Lẽ ra đối với một người bạn thân tín, một thuộc
viên trung thành, tôi không nên làm như vậy. Chẳng qua tôi quá giận anh
nên mất bình tĩnh.
Simun cung đứng dậy:
- Kính chào ông. Bây giờ, ông quyết định ra sao?
Người đeo mặt nạ đáp:
- Tôi sẽ liên lạc ngay với ông Sam Phoun. Và trước khi trời sáng rõ, ta sẽ
gửi cho ông bộ trưởng Phủ Thủ tướng đặt điều kiện. Để anh khỏi mất lòng,
ta buộc chính phủ hoàng gia trả Văn Bình về Sài gòn nội ngày nay bằng phi
cơ Air – Laos.
Người đeo mặt nạ đặt bày tay lên vai Simun:
- Văn Bình là đứa cứng đầu nổi tiếng. Hắn chịu rời Vạn tượng hay không,
tôi chưa dám chắc. Nhưng nếu hắn ở lại, và xía vào công việc của ta, nhất
định ta phải trừ khử hắn. Tôi xin thành thành thật hỏi anh câu này: nếu Văn
Bình ở lại, anh còn cứu hắn nữa không?
- Tôi đã nói rõ cho hắn biết rồi. Ngày xưa, hắn cứu tôi một lần, giờ đây tôi
đã trả ơn. Nếu hắn tiếp tục phá phách, miễn cưỡng tôi phải có thái độ.
Người đeo mặt nạ cười:
- Anh Simun là con người lạ lùng! Cũng may chúng ta chưa đến nỗi bắn
nhau.
Simun cũng cười:
- Tôi không tin lúc nãy ông chủ tâm bắn tôi. Ông muốn dọa tôi đấy thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.