BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 198

Chiếc Mercedes 220 SE tối tân đậu ngay trước cửa. Văn Bình dựa lưng vào
nệm xe trắng toát. Tài xế, một trung sĩ, hỏi chàng bằng tiếng Pháp:
- Thưa ra sứ quán.
Văn Bình giơ một ngón tay, tỏ dấu đồng ý. Thì ra Sulivong đã lo liệu chu
đáo. Chiếc Mercedes vừa dứt ra khỏi vỉa hè, một xe díp nhà binh với họng
súng đại liên chĩa lên trời, phóng theo.
Văn Bình nhìn hai bên đường. Dân chúng Vạn Tượng vẫn đi lại tíu tít như
thường lệ. Mấy ký giả ngoại quốc vẫn gác chân lên bàn trong lữ quán
Constellation uống cà phê đá. Một cô gái giang hồ từ nhà săm hấp tấp bước
ra, vấp gốc cây suýt ngã, mặt ngẩng lên, son phấn bạc phếch, làm Văn Bình
lợm mửa.
Thành phố Vạn Tượng vẫn là thành phố quen thuộc đối với chàng, từ nhiều
tháng nay không hề thay đổi. Riêng những màn kịch trong bóng tối dày đặc
đã thay đổi nhiều.
Tài xế lái xe lên con đường đê, dọc bờ sông Cửu long. Gió mát luồn vào
trong xe.
Văn Bình ra lệnh cho xe đậu lại. Tài xế hỏi chàng.
- Thưa, chúng tôi đậu xe bên ngoài đợi ông?
Chàng xua tay:
- Các anh về đi. Lát nữa, tôi có xe riêng.
Tài xế đáp:
- Chúng tôi được lệnh đưa ông lên Wattay.
Chàng gắt:
- tôi đã bảo có xe riêng mà lại.
Tài xế giọng bình thản:
- Thưa, lệnh của thiếu tướng Sulivong. Chúng tôi có trách nhiệm bảo
vệ an ninh cho ông.
- Được, nếu các anh muốn chờ bên ngoài tùy ý.. Nhưng các anh đừng
quên tòa dại dứ là nơi bất khả xâm phạm.
- Thưa vâng. Và xin ông cũng đừng quên là phi cơ đang chờ ông ở
Wattay
Văn Bình trèo lên thềm sứ quán. Xa Vạn tượng một năm, chàng thấy sứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.