BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 201

Nguyên Hương đi cho chúng em ăn cỗ. Mỗi ngày, chị mỗi ghen thêm kinh
khủng. Em có cảm tưởng chị ấy sẵn sàng ăn tươi, nuốt sống cô gái nào dám
léo hánh đến anh.
Văn Bình cười
- Anh tu rồi. Nào, cô em gái của anh, săn sóc cho anh ruột đi.
- Em rót huýt ky nhé?
- Không, anh chưa muốn uống. Lệ thường, anh em ruột ở phương Tây
hôn nhau lên trán, hoặc trên má, mỗi khi gặp nhau. Em gái anh còn đợi gì
mà chưa hôn?
Quỳnh Loan kiễng chân, chúm môi hôn nhẹ vào trán chàng. Chờ nàng ngửa
cổ ra, mắt lim dim, miệng mở hé, mùi da thịt thanh tân tỏa ra ngào ngạt.
Quỳnh Loan là nữ điệp viên điệp viên Biệt vụ xinh đẹp và ngon lành nhất
Sở.
Chàng cúi xuống hôn phớt vào cánh mũi phập phồng. Rồi chàng đưa tay
vuốt xương sống nàng từ gáy xuống lưng. Nàng run lên như bị lạnh. Nàng
mở một con mắt ra, giọng lè nhè như say rượu:
- Anh ơi! Hôn em đi?
Chàng cười:
- Hôn trán nhé!
Nàng lắc đầu lia lịa:
- Không, không.
Văn Bình hôn thật phũ phàng vào môi nàng. Chàng hiểu Quỳnh Loan hơn
ai hết. Nàng là một thiếu nữ học thức, thông minh, thích sống ngang tàng,
chưa hề yêu ai say đắm vì chưa gặp người đàn ông nào ngang tàng hơn
nàng. Đối với nữ điệp viên lao đầu vào công tác nguy hiểm, luôn luôn gần
kề cái chết, mánh khóe tán tỉnh và gợi tình cổ điển không còn thích hợp
nữa. Chinh phục loại phụ nữ ngang tàng như Quỳnh Loan, Văn Bình có ấn
tượng như rình rập yếu điểm của đối phương võ nghệ siêu quần để đánh
atemi.
Trong khi dính môi, suýt nữa chàng bật cười. Chàng vừa nghĩ đến thú săn
voi trong rừng rậm Lào quốc. Hồi nhỏ, thân phụ chàng đã đưa chàng đến
những vùng nhiều dã thú nhất, và dạy chàng cách bắn. Ông không cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.