BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 224

- Em quên rồi. Em vừa tâm sự là không đòi hỏi gì hết.
- Trí dị, hành nan. Bản chất nữ nhân viên Biệt vụ không đòi hỏi, song bản
chất người đàn bà thèm yêu, và thèm độc quyền lại đòi hỏi ghê gớm.
Hai người lặng thinh. Văn Bình không muốn hỏi thêm để được nuôi mãi ảo
vọng là nàng nói đùa. Vì nếu nàng nói thật, chàng sẽ quàn thêm ách thứ nhì
vào cổ, và ách thần tiên này sẽ làm chàng điêu đứng quanh năm ngày
tháng.
Khôn ngoan, chàng chuyển sang đề tài khác.
- Đồng hồ em mấy giờ
- 2 giờ sáng.
- Nghĩa là chúng ta còn gần 50 giờ nữa. 50 giờ để khám phá một công việc
bí mật và tối hệ. Gấp rút thật. Anh không biết sẽ thành công hay thất bại.
Tuy nhiên, có em ở bên anh hy vọng thành công. À, Sulivông điện cho
Quốc tế Đặc vụ ra sao?
- Như anh tiên đoán. Chính phủ Lào thỏa thuận chuyển hai triệu đô là vào
một trương mục ghi số ở Thũy sĩ, trong thời hạn đã định. Theo chỗ em biết.
Thủ tướng chưa quyết định dứt khoát. Còn đợi lệnh Thủ tướng nữa, bộ Tài
chính mới liên lạc với ngân hàng. Tuy nhiên, em tin là Thủ tướng ưng
thuận. Chúng mình chỉ con hai đêm một ngày nữa.
Ca – nô từ từ ghé bờ.
Trận mưa bắt đầu ngớt hột. Quỳnh Loan đeo kính hồng ngoại tuyến, quan
sát tứ phía. Một phút sau, ngàn ngoắt tay:
Lên được rồi.
Bờ sông trơn như mỡ nên Quỳnh Loan suýt ngã. Không hiểu vô tình hay cố
ý, nàng ngã vào lòng chàng. Được thể, chàng ôm nàng hôn. Nàng véo
chàng một cái nên thân:
- Anh này chỉ lợi dụng.
Chàng cười vui vẻ:
- Em véo anh nữa đi.
Nàng nghiêm mặt:
- Đùa mãi. Hỏng việc phen này, em sẽ gánh hết trách nhiệm. Chắc chắn
Nguyên Hương sẽ đổ tội cho em quyến rũ anh làm anh sao lãng và bê bối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.