BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 225

- Ái chà, Quỳnh Loan quyến rũ vị thành niên!
Nàng suyệt khẽ. Một tiếng động vừa nổi lên. Tiếng giày lội bùn lõi bõm, rồi
tiếng hô:
- Đứng lại.
Chết rồi, binh sĩ tuần tiễu. Tuy có chứng minh thư, Văn Bình vẫn lo ngay
ngáy. Chung quy cũng vì bệnh la cà của chàng. Nếu chàng không mất thời
giờ tán tỉnh, phút này hai người đã an vị trong xe hơi.
Chàng cầm tay nàng đứng lại. Một quân nhân đội mũ sắt từ trong bóng tối
nhô ra, giọng chua lòm:
- Ông bà đi đâu?
Quỳnh Loan đáp:
- Chúng tôi có giấy tờ lưu thông đặc biệt trong giờ giới nghiêm.
Người lính hỏi:
- Ông bà làm gì?
Dĩ nhiên, Văn Bình không thể khai là nhân viên thượng thặng của ông
Hoàng. Phe khuynh tả đamg làm mưa, làm gió trong thành phố, thượng
sách là phô trương lá bùa Trung cộng. Quỳnh Loan nhanh nhẩu.
- Chúng tôi là tùy viên sứ quán. Đại sứ quán Cộng hòa Nhân dân Trung
hoa.
Người lính ngần ngừ một giây rồi nói:
- Mời ông bà theo tôi.
Văn Bình hỏi gặng:
- Đi đâu?
Người lính không đáp, chĩa khẩu tiểu liên vào ngực chàng, giọng chát chúa:
- Ông bà lầm rồi. Chúng tôi không ưa tòa đại sứ Trung cộng.
Văn Bình có cảm tưởng như mặt đất nứt đôi, kéo chàng ngã xuống. Chẳng
may, chàng gặp một đôi tuần phòng khuynh hữu. Vạn tượng đang sống
trong cơn sốt rét chính trị. Trên nguyên tắc, tình hình tạm yên, nhưng ở hậu
trường cuộc tranh giữa be phe, nhất là giữa phe thân Cộng và phe chống
Cộng vẫn tiếp diễn ráo riết.
Văn Bình không được quyền suy nghĩ nữa. Chàng phải hành động tức khắc,
mặc dầu người quân nhân tuần tiểu là đồng minh. Tuy nhiên, Quỳnh Loan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.