BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 23

tiếng nói rùng rợn:
- Chào ông.
Gã Cụt quay lại. Hắn không thấy ai hết. Bồ hôi vã đầm ra áo. Hắn
hối hận quên không mang khí giới tùy thân theo. Tiếng nói lúc nãy lại tiếp:
- Ông có việc gì cần không?
Bây giờ Gã Cụt mới biết và bắt đầu hoàn hồn. Thoạt nhiên, hắn
tưởng bị sa vào ổ phục kích. Mặc dầu giỏi võ, hắn vẫn không thể chọi lai
những cây súng thiện xạ. May cho hắn, giọng nói này không phải của
người, mà là của một con vẹt đứng vắt vẻo trên cành cây, treo lủng lẳng bên
cửa sổ. Hắn quắc mắt nhìn con vật. Con vẹt thản nhiên nhìn hắn, đôi mắt
xanh lè.
- Thiếu tá đi vắng rồi. Chào ông.
Gã Cụt không chịu được nữa. Hắn không thể tha chết cho con vẹt,
vì biết đâu nhờ nó người ta có thể phăng ra hắn. Vừa khi ấy, hắn nghe tiếng
động cơ xe hơi và tiếng thẳng kêu ken két ngoài đường. Hắn lẩm bẩm:
- Hừ, sao nó về sớm thế?
Mấy phút sau, thiếu tá Sim sẽ vào đến phòng. Gã Cụt không được
phép ngần ngại nữa. Hắn tiến lại cửa sổ, thò tay bắt con vẹt. Nó co cẳng
nhảy vọt lên, song Gã Cụt nhanh hơn đã tóm được đuôi nó, và thuận tay
quật con vật xuống đất. Gã Cụt vội nhặt xác lên, gói vào một tờ báo, lau
sạch nền nhà, rồi nhanh chân thoát vào phòng ngủ. Hắn vọt xuống sân nhẹ
như chiếc lá rụng.
Thiếu tá Sim Leng phóng xe vun vút trên con đường trải đá cuội
vào nhà. Cũng như mọi đêm, Sim chở theo một người đàn bà đẹp.
Đầu xe lại – một chiếc Caravelle màu trắng mới tinh – Sim mở cửa
cho thiếu phụ bước xuống. Dưới ánh đèn vừa bật, nàng lộ ra một vẻ đẹp
khác thường. Thân hình nàng như được nặn trong tay nhà điêu khắc nổi
danh nhất hoàn vũ: cái eo thót lại đúng chỗ làm nhô bộ ngực nhọn và cứng,
đôi chân dài, thon, uyển chuyển sau chiếc sường sám Thượng hải may bó
lấy người. Trên đôi giày cao tấc mốt, nàng bước oằn oại như con rắn thần.
Sim ôm lấy eo người yêu:
- Mila, em đẹp lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.