BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 234

- Không.
- Vậy, tôi sẽ đội lốt anh một lát. Anh ngồi chờ đây. Trong vòng 15 phút, anh
sẽ có 1.500 đô la.
Thu vông hỏi Quỳnh Loan:
- Cô mang sẵn tiền không?
Nàng nhăn mặt:
- Rồi. Xong việc, anh sẽ lãnh tiền.
Hắn lắc đầu:
- Không, tôi phải lấy trước.

Văn Bình đáp lời hắn bằng cái tát sấm sét vào má. Hắn ngã chúi xuống
vũng nước. Hắn lồm cồm bò dậy, định la cầu cứu thì Văn Bình đốp vào
giữa miệng. Hắn lại ngã xuống lần nữa.
Chàng dựng hắn lên, đe dọa:
- Ngậm miệng, không rụng hết hàm răng.
Hắn run như cầy sấy:
- Tôi có phỉnh gạt anh đâu. Khổ quá, tôi vẫn có thói quen lấy tiền trước.
Nếu anh không chịu thì thôi, tôi sẽ lấy sau.
Chàng dí ngón tay vào mắt hắn:
- Không phải vấn đề tiền. Thiếu tướng Sulivông dặn anh những gì, khai ra.
- Thưa…
- Đừng chối vô ích. Tôi đã đọc hết ruột gan anh.
Hắn lắp bắp:
- Thưa, thiếu tướng Sulivông ra lệnh cho toàn thể lính gác phải đề cao cảnh
giác. Vì sợ…người lạ đột nhập…
Văn Bình tặng hắn một cái tát nẩy đom đóm mắt:
- Còn gì nữa?
- Thưa…hết rồi.
Lần này, Văn Bình thẳng tay quạt cho hắn một trái thôi sơn kinh khủng.
Hắn bắn xa ba thước và nằm mọp xuống ruộng. Quỳnh Loan can chàng:
- Hắn nói thật đấy. Anh đừng nóng nẩy, lỡ hết việc.
Chàng gạt nàng ra, gằn giọng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.