BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 248

ba lỗi lạc của anh, song em vẫn lo sợ. Vì thú thật, anh có một lối hoạt động
kỳ lạ. Em có cảm giác là anh bỏ nắm kim nhọn vào lòng bàn tay rồi nắm
lại.
Em sợ kim đâm vào thịt phải không?
- Vâng. Nhất lại là kim tẩm thuốc độc. Chỉ một vết sây sát nhỏ là thiệt
mạng. Em cần nhắc lại với anh là em không muốn em thiệt mạng vô ích.
Anh cũng không thể thiệt mạng vô ích.
- Trong đời, anh đã điều khiển hàng trưm nhân viên. Lần thứ nhất anh cảm
thấy lo sợ.
- Anh lại đùa rỡn rồi.
- Nói thật đấy, anh không đùa rỡn đâu. Lần thứ nhất, anh cảm thấy lo sợ vì
nhân viên dưới quyền là em. Làm nghề này, người dưới phải tuân lệnh
người trên. Tuân lệnh một cách tuyệt đối. Em đặt ra quá nhiều câu hỏi, đòi
anh trả lời. Chúng mình yêu nhau là một chuyện, hợp tác với nhau trong
công tác là chuyện khác. Em yên tâm, anh tin chắc thành công.
- Em xin lỗi anh.
- Thôi, em cho anh uống cà phê đi.
Quỳnh Loan giật mình đứng dậy:
- Chết chưa, mãi trò chuyện em quên bẵng là anh chưa ăn sáng. Đủ thức ăn,
anh dùng gì cũng có.
Văn Bình xua tay:
- Anh chỉ xin ly cà phê thôi. Sau đó, xin em chai huýt ky.
Quỳnh Loan ngạc nhiên, suýt đánh rơi muỗng cà phê:
- Trời ơi, uống rượu mạnh điểm tâm! Nghe Nguyên Hương phàn nàn, em
không tin, giờ đây em mới biết lời đồn là đúng. Em không muốn anh tự sát.
- Em lầm tô rồi .Đàn ông thường uống rượu vì phiền muộn. Anh uống rượu
vì thấy rượu cũng cần như nước lạnh thế thôi. Kẻ uống rượu sáng sớm
thường được coi là điên. Tuy nhiên, anh không điên chút nào. Theo thói
quen, anh phải uống phần ba chai buốc-bông khi mở mắt.
- Từ nay, anh phải mở mắt bằng cà phê. Y sĩ nói là uống rượu sáng sớm dễ
đau gan.
Văn Bình phá lên cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.