BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 249

- Không khéo anh đau gan thật rồi.
Bộ mặt Quỳnh Loan vẫn nghiêm nghị:
- Y sĩ của Sở đã dặn dò cẩn thận. Anh giận thì em phải chịu. Song em
không thể cho anh uống rượu.
- Ừ, thì thôi. Em là người đàn bà bướng bỉnh nhất thế gian. Lần thứ nhất,
anh chịu thua đàn bà về chuyện rượu.
- Lần thứ nhất em chịu thua đàn ông.
Quỳnh Loan đặt lên bàn khay cà phê nóng hổi, giọng chuyển sang thân
mật.:
- Anh bằng lằng vậy. Cà phê em pha rất ngon. Nếu anh chê dở, em xin lấy
rượu.
Văn Bình ôm nàng vào lòng, vuốt ve làn tóc lòa xòa trên má trắng nõn:
- Thôi, anh xin em. Dĩ nhiên em pha cà phê rất ngon. Toàn thể nhân viên
ban Biệt Vụ đều nổi tiếng về nghệ thuật pha cà phê tuyệt diệu. Vả lại, nếu
em pha dở, anh cũng không dám chê bai.
- Tại sao?
- Vì em sẽ cấm anh uống rượu suốt ngày. Dầu sao. Anh còn bị giam trong
“tủ két” này đến tối mịt. Một ngày không được hớp rượu, anh chết mất.
Bỗng nàng gỡ tay chàng:
- Tối nay, mấy giờ em phải đi?
Chàng đáp:
- 9 giờ. Như em đã hẹn với Simun.
- Anh sẽ ra bằng lối nào?
- Chưa biết. Nhưng có lẽ em ra trước, lôi bọn gác ở hành lang xuống nhà,
để anh lẻn ra. Đêm nay, nội vụ sẽ kết thúc. Anh sẽ theo em sát nút. Em phải
cố giữ cho kế hoạch khỏi tiết lộ.
- Liệu đối phương có bị lừa không?
- Anh hy vọng là có. Dầu sao cũng phải đợi đến phút chót. Làm nghề này
khó thể đoán trước một trăm phần trăm.
Văn Bình nâng ly cà phê lên miệng. Thấy chàng bỏ viên thuốc trắng vào cà
phê, nàng giật mình:
- Anh uống thuốc gì thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.