BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 253

Sulivông đứng dậy, giọng gây gắt:
- Tôi xin đệ đơn từ chức.
- Cái đó là tùy thiếu tướng. Tuy nhiên, tôi thiển nghĩ thiếu tướng từ chức là
hơn.
Buổi họp đang phẳng lặng trở nên sôi nổi .Vị chủ tọa đóng tập hồ sơ trên
bà, giọng nói run run:
- Duy hoàng thân Thủ tướng mới quyết định được vấn đề chức vụ của thiếu
tướng Sulivông. Buổi họp đến đây là bế mạc.
Thiếu tướng Sulivông hầm hầm xách cặp da tài liệu ra xe Mercedes. Ngoài
sân, những giọt mưa nóng hổi vẫn rơi lác đác. Người vừa lớn tiếng với
Sulivông, và được gọi là “ngài” là một quân nhân mặc kaki xoàng xĩnh,
không đeo cấp hiệu. Dựa lưng vào ghế, người ấy lơ đãng nhìn ra trời mưa,
lẩm bẩm như mất trí:
- Hừ, đêm nay… đêm nay…
*
Đêm ấy, trời vẫn mưa. Trời mưa từ trưa đến chiều, rồi từ chiều đến tối,
không ngừng phút nào, song cung không nặng hột. Trời mưa lạ lùng, dấm
dẵn, như chưa đầy uất ức.
Giấc ngủ giả vờ của Văn Bình trở thành giấc ngủ thật sự, và chàng ngủ một
mạch đến tối mịt. Tỉnh dậy, chàng cảm thấy tâm thần sảng khoái. Trước giờ
hành động, giấc ngủ đối với chàng cũng cần thiết như thuốc bổ. Chàng ăn
ngấu nghiến đĩa bánh xăng- uých, chiêu ngụm cà phê lạnh, rồi nhảy xuống
giường.
Chàng có cảm tưởng đêm nay là đêm cuối cùng của chiến dịch Hoa Phong
Lan. Quỳnh Loan mở cửa bước vào. Dưới ánh đèn nê- ông, nàng đẹp quyến
rũ như mỹ nhân trong tạp chí Play-boy.
Chàng ngây người ngắm nàng. Nàng ngã vào vòng tay rắn chắc của chàng,
miệng thì thầm:
- Em đi đây.
Văn Bình vuốt ve mái tóc mềm mại, giọng khích lệ:
Anh cần dặn em một điều quan trọng: đêm nay, địch phải xuất đầu lộ diện,
anh luôn đi sau em và bố trí sẵn sàng để can thiệp. Tuy nhiên, tình hình có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.