BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 259

Ông đưa ra một đề nghị không thể chấp thuận được. Vì hơn ai hết, ông dư
biết Văn Bình đang được điều trị trong bệnh viện ở Sài Gòn. Tôi rất tiếc
phải chấm dứt cuộc đối thoại với ông ở đây.
Nàng đứng dậy, đeo xắc da lên vai. Simun cản lại.
- Cô chưa thể về được.
Nàng quắc mắt:
- Ông định bắt tôi ư?
- Cô muốn hiểu sao tùy ý. Miễn cưỡng tôi phải giữ cô lại đêm nay.
Sáng mai, chiến dịch Hoa Phong Lan kết thúc, cô sẽ được tự do.
- Hừ, ông đừng y vọng hão huyền. Trong 5 phút nữa, nếu tôi không ra
xe, người của tôi sẽ ập vào. Và ông đừng quên tôi là nhân viên sứ quán,
được hưởng quyền bất khả xâm phạm ngoại giao. Chính phủ Lào sẽ nghiền
ông nát như tương đến ông đụng chạm đến tôi. Ngoài ra, còn sở mật vụ
của ông Hoàng nữa. Trừ phi ông có tài tàng hình và phân thân huyền ảo
như Tề thiên đại thánh.
Simun cười hô hố:
- Tôi hoạt động nguy hiểm quen rồi, nên không biết sợ nữa. Tôi xin
nhắc lại là chỉ giữ cô một đêm. Sáng mai, tài xế của tôi sẽ đưa cô về tòa đại
sứ.
Quỳnh Loan tiến lên một bước, khẩu súng cán vàng sáng rực lăm lăm trong
tay:
- Ông đừng nhiều lời vô ích. Mời ông ra trước, tôi sẽ theo chân ông.
Nếu ông có cử chỉ khả nghi, bắt buộc tôi phải lảy cò. Và xin cảnh báo ông
trước, tài bắn của tôi không kém ông bao nhiêu.
Simun nhún vai:
- Hân hạnh, hắn thản nhiên đứng dậy, bước ra cửa. Tuy một chân gỗ,
dáng đi của hắn vẫn mềm mại như người thường. Quỳnh Loan nói:
- Mời ông.
Đề phòng bị lừa, nàng đi sát người Simun. Song nàng không thể ngờ được
phòng giấy của Simun là sào huyệt bí mật, được gắn máy móc điện tử.
Nàng vừa đặt chân lên ngưỡng cửa thì nền đất lún xuống, làm nàng lảo đảo
suýt ngã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.