BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 26

như tờ giấy: Hắn thều thào:
- Mila, em. Con vẹt của anh đâu rồi.
Căn phòng im lặng một cách dị thường. Từ ngoài vườn vọng lại
tiếng cú vọ. Mila rùng mình. Sim Leng thở dài, đau đớn:
- Vĩnh biệt em.
Mila lay đầu tình nhân:
- Anh, anh uống quá nhiều rượu phải không? Để em gọi dây nói cho
bác sĩ.
Trên môi thiếu tá điệp báo Sim Leng nở một nụ cười chua xót:
- Em lầm rồi, anh không say rượu hoặc ngộ gió đâu. Anh bị người
ta ám sát.
Mila quỳ xuống một bên Sim Leng:
- Nói bậy nào. Tại anh ăn đồ ngọt. Dọc đường, gió lộng, em bảo anh kéo
mui xe lên, anh nằng nặc không nghe. Anh chịu khó nằm yên, em lấy khăn
ướt đắp cho anh.
Nụ cười phút lâm chung của Sim Leng chan hòa vẻ trách móc:
- Trời ơi, không phải say rượu, không phải ăn đồ ngọt, cũng không
phải ngộ gió độc. Mila ơi, anh khờ dại quá… Anh đã tin vào lời hứa viễn
vong… Anh không thể sống được nữa đâu. Vì đây là một thứ thuốc độc
cực mạnh. Này, em lắng tai nghe… kẻo lát nữa, thuốc độc sẽ làm anh cấm
khẩu.
Sim Leng nghiêng mặt sang bên, cố nói ý nghĩ của mình, song tiếng
nói bị chặn nghẹn ở cuống họng. Hắn có cảm giác như khí quản đã bị khóa
chặt.
Dáng điệu tuyệt vọng, hắn nằm sóng sượt, một giọt nước mắt trào
xuống gò má. Mila run run nắm lấy bàn tay bắt đầu giá lạnh. Nàng đã hà
hơi ấm vào mặt Sim Leng, giọng thúc giục:
- Nói đi, nói đi anh. Ai ám sát anh? Tại sao người ta lại ám sát anh?
Sim Leng trợn tròn mắt, tưởng như kẻ mắt nứt toạc, và máu mắt
tràn ra. Hắn cố thu tàn lực vào giây đồng hồ cuối cùng của cuộc đời ngang
dọc. Hắn chết đã đành, hắn không thể kéo luôn Mila xuống mồ. Vì dầu sao
nàng vô tội… Vả lại, nàng cần sống, nàng cần sống để báo thù cho hắn…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.