BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 268

- Tôi đã khuyên mà anh không chịu nghe. Anh thắng thì chẳng được
gì mà thua thì hỏng hết.
Lời can gián vụng về này như thùng ét xăng đổ vào đám cháy. Gã mặt đen
tức uất đến cổ.
- À, đến mày cũng nghi ngờ quyền thuật của tao. Mày mở mắt ra
xem.
Văn Bình lắc đầu:
- Cám ơn anh. Tôi không đấu.
- Nghĩa là mày chịu thua rồi. Mau mau xin lỗi đi, tao sẽ bỏ qua cho.
Văn Bình xua tay:
- Sở dĩ tôi không đấu là vì các anh đã nắm đầu cán, còn tôi đầu lưỡi.
Thằng bạn của anh đứng ngoài sẽ bắn giải thoát cho anh nếu anh bị tôi làm
khốn. Như vậy không thể gọi là tỉ thí. Anh cậy võ giỏi thì cần gì khí giới
nữa.
Gã mặt đen gật đầu:
- Được, tao sẽ cất súng.
Gã mặt trắng phản đối:
- tôi không đồng ý.
- Mày muốn cãi lệnh tao phải không? Rút xạc-giơ đạn ra ngoài. Tao
không thích bắt nạt.
- Tôi sợ lắm.
- Đồ nhát như cáy. Chẳng có gì đáng sợ cả. Nó cũng có hai tay, hai
chân, hai mắt như mày và tao. Võ thuật của tao còn cao hơn nó một bậc. Từ
ngày mày theo tao, đã có ai đánh ngã được tao chưa?
(1) – võ sư kỳ dị này là Lu An-to. Dường như ngày nay, Lu An-to còn
sống ở Trung Hoa lục địa.
(2) Võ sư Ian Linsey, người Anh, ở Liverpool (hiện nay còn sống) tấn
công đối pương bằng phía trên của trán, trong khi võ sĩ tai kwan do dùng cả
trán lẫn đầu, và võ sĩ thiết thủ Trung quốc dùng trán. Một số võ sĩ Trung
hoa buộc lưỡi dao nhọn trên đầu để giết đối phương dễ hơn (cũng như đóng
muĩ dao vào giày). Lindsey tấn công mọi bộ phận trên mặt, song chừa răng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.