BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 270

Người Thứ 8

Bà Chúa thuốc độc

Chương 8 (c)

- Chưa
- Vậy còn rụt rè gì nữa
Gã mặt trắng thờ dài sườn sượt, bấm vào báng súng cho bì đạn tuột ra
ngoài. Mặt trận hai bên đã trở nên đồng đều. Dầu gã mặt đen có tài thiết
thủ, Văn Bình vẫn coi thường. Giỏi gấp hai gấp ba hắn, chàng cũng quất
xụm trong hiệp thứ nhất.
Tuy nhiên, chàng không dám kéo dài thời giờ, sợ Simun xuống hầm.
Chàng có thể đánh lừa hai gã hộ pháp hữu dũng vô mưu, song không y
vọng phỉnh gạt một tay lão luyện giang hồ như Simun.
Gã mặt đen nghiêng người trong tư thế bái tổ bay bướm của võ Lào:
- Mời tiên sinh.
À, hắn bắt đầu gọi chàng là tiên sinh! Trong làng đao búa, danh từ lịch sự
chỉ được dùng vào lúc ăn tươi nuốt sống địch thủ. Văn Bình không được
quyền nhân nhượng nữa. Chàng phải trổ tài triệt hạ hắn trong nháy mắt.
Sau hắn, còn gã mặt trắng khôn ngoan và xảo quyệt nữa.
Chàng giả vờ xoàng vào, tạo cơ hội cho hắn nắm ve áo chàng. Võ sĩ thiết
thủ thường nắm áo đối phương, kéo lại, rồi húc đầu vào mặt.
Gã mặt đen mắc mưu chàng dễ dàng như đứa trẻ. Hắn xiết chặt cổ áo
chàng, thét lên một tiếng rồi đập cái trán bóng loáng như đồng hun vào
khoảng giữa hai mắt chàng. Chàng nín thở, đưa cùi tay lên đỡ, còn tay kia
phạt atemi vào họng hắn.
Ở cổ có 2 mạch máu lên óc, mỗi bên có một hiểm huyệt, gọi là murasame
và matsukaze. Đánh trúng huyệt matsukaze nạn nhân sẽ bất tỉnh tức khắc.
Còn huyệt murasame là huyệt chết. Văn Bình cố tình dùng tay phải để tấn
công huyệt murasame.
Bùng một tiếng mạnh, cái trán gồ rắn như gỗ lim của gã mặt đen chạm vào
cùi tay thép nguội của Văn Bình. Chàng loạng choạng suýt ngã, nhưng
trong tích tắc đồng hồ tồi tệ ấy, sống bàn tay ghê gớm của chàng đã chém

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.