BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 272

Chàng nhớ lại lời Simun: giam chàng trong phòng A và đóng cửa sắt lại.
Chàng hỏi thêm:
- Còn phòng nào nữa?
Mặt hắn đã tái lại tái thêm:
- Thưa…
Chàng quạt một trái thôi sơn vào hông, hắn chúi vào tường:
- Mấy phòng, khai ra?
- Thưa, hai.
- Ở đâu?
Hắn ôm bụng, lảo đảo lại gần cửa sơn xanh, chỉ cái nút gắn chìm trong
tường:
- Bấm hai lần, cửa bí mật mở ra.
Hắn đưa tay lên tường, thì chàng gạt:
- Thong thả. Dẫn tao vào phòng giam cô Quỳnh Loan.
Đang ngồi bó gối trong sà lim, Quỳnh Loan cười tươi như hoa nở khi thấy
Văn Bình. Trước mặt người lạ, nàng không dám ôm chầm lấy chàng hôn.
Nàng chỉ cầm tay chàng, giọng âu yếm:
- Gớm, em chờ anh mãi!
Chàng hôn phớt vào trán nàng. Ba người trở ra hành lang. Văn Bình bấm
nút bí mật: cánh cửa trong tường mở ra. Bên trong là một căn phòng nhỏ
trống trơn, không bày đồ đạc.
Đối diện cửa bí mật là một cánh cửa khác.
Chàng ra lệnh:
- Mở nốt ra.
Gã mặt trắng lắc đầu:
- Cửa bằng thép dày 15 phân. Khóa 3 tấc, tôi không có chìa khóa.
Chàng tát hắn một cái như trời giáng. Hắn rớt nước mắt giọng đau khổ:
- Tôi không dám nói dối. Chìa khóa, ông Simun giữ.
- Bên trong có gì?
- Tôi không biết.
- À, mày bướng bỉnh. Được, để tao nhắc cho mày nhớ lại.
Hắn lại run bần bật:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.