BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 36

riêng, không ai có thời giờ kêu lên một tiếng.
Chủ nhân bĩu môi:
- Câm đi, đồ hèn.
Gã tóc quăn rít lên:
- À, bạn lăng mạ tôi, vậy bạn phải chết, phải chết. Tôi không thể tha
thứ được nữa.
Hắn bóp cò. Một tiếng đoàng dữ dội, khói bay xanh um căn phòng,
một mùi khét lẹt.
Chủ nhân không nhúc nhích, hai bàn tay vẫn để tréo trên bàn, trên
miệng nở nụ cười khinh miệt. Gã tóc quăn trố mắt kinh ngạc khi thấy đối
phương không chết, nhưng trong một phần mười tích tắc đồng hồ, hắn sực
nhớ ra. Có lẽ chủ nhân mặc áo giáp ni-lông, loại áo nặng ba kilô gồm nhiều
lớp sợi ni-lông chồng chặt lên nhau, đủ sức chặn đứng làn đạn.
Cảm thấy mình dại dột, gã tóc quăn bặm miệng bắn phát thứ hai,
phát này bay vèo vào giữa mặt chủ nhân. Sát nhân đinh ninh bộ mặt đối
phương bị tan ra từng mảnh đẫm máu lầy lụa, và sửa soạn cười rú lên trong
toại nguyện. Nhưng một lần nữa, chủ nhân vẫn ngồi nhăn răng cười, cái
cười khinh bỉ pha lẫn đểu cáng và bịp bợm.
Giọng chủ nhân rít lên, xoáy sâu vào tim gã tóc quăn:
- Lại hụt nữa à? Bắn thêm phát thứ ba chứ!
Lần đầu tiên trong đời, gã tóc quăn bắn trật. Và bắn trật hai lần mặc
dầu chỉ cách mục tiêu không đầy ba thước. Đột nhiên, hắn phăng ra sự thật.
Hắn run lẩy bẩy, mồ hôi toát đẫm cổ áo. Tiếng chủ nhân vang lên:
- Bạn không bắn hụt phát nào. Bạn vẫn xứng đáng là thiện xạ của
Smerch. Tôi xin có lời khen ngợi. Nhưng dầu sao, tôi phải chia buồn cùng
bạn, vì bạn dùng lầm đạn mã tử.
Gã tóc quăn buột miệng trong tuyệt vọng:
- Thảo nào… Mày là kẻ xảo quyệt không có tinh thần thượng võ.
- Làm nghề này, có tinh thần thượng võ chóng chết lắm… Vả lại,
chính bạn đã tỏ thái độ xảo quyệt trước. Bạn đã lén mang súng vào phòng
họp để hạ tôi.
Gã tóc quăn lẩm bẩm một mình như người điên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.