BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 65

Người Thứ 8

Bà Chúa thuốc độc

Chương 4

HỒNG NHAN BẠC MỆNH

Chờ người bồi đặt va li lên bàn ngủ, ra ngoài đóng cửa lại, Văn Bình mới
nép sau cửa sổ nhìn ra đường.

Trời nhá nhem tối. Con đường vắng vẻ trước khách sạn Settha Palace nằm
tênh hênh trong ánh hoàng hôn màu tím, trơ trẽn như cô gái Lào đang đợi
khách, mặt bự phấn, trong xóm thanh lâu gần Thát Luông.

Từ lúc xuống phi cơ, chàng có cảm giác bị theo, song không tìm ra kẻ đi
theo là ai. Chiếc Đakôta vừa đáp xuống trường bay Vạt chai, cái thang
mảnh khảnh bằng nhom đã được đẩy lại, ghé satứ cửa, cho chàng xuống,
với chiếc va li nhẹ bỗng. Trong bộ com lê màu xám nhạt, may tréo, nổi bật
màu xanh của chiếc cà vạt lụa Thái Lan, Văn Bình trông như nhà doanh
nghiệp giàu sụ vừa đi du lịch về.

Từ lâu chàng vẫn có thiện cảm với đất Lào. Một phần vì chàng lên Lào
họat động nhiều lần, quen phố sá, dân chúng và phong tục như người nhà,
chàng lại giữ nhiều kỷ niệm da diết. Nhiều người đàn bà núi lửa đã thiệt
mạng vì chàng. Trong một phút điên cuồng, chàng đã bỏ hết sự nghiệp, cạo
đầu đi tu ở ngôi chùa hoang phế gần Thát Luông. Chàng tưởng quên được
ông Hoàng, song chỉ một thời gian sau, chàng phải quay lại cuộc sống vào
sinh ra tử trút y vàng, lên phi cơ để cứu Thu Thu lâm nạn ở biên giới Lào –
Việt.
Phần khác, chàng có thiện cảm với đất Lào vì phụ nữ Lào không khó khăn,
không biển lận về tình ái. Lào là xứ đất đỏ, người đen với những cô gái khô
cứng như thân cây cố thủ, cổ chân nhão nhoét, kẻ thù của thẩm mỹ. Nhưng
Lão cũng là xứ của thần Vệ nữ, thân thể tròn, nhỏ, cứng, vừa trét tay đàn
ông, cặp giò mảnh mai không một phân mỡ thừa, đòi tuyết lê kỳ lạ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.