BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 76

- Vậy thì thôi. Anh tìm Tin Cố một mình nhé.
Văn Bình nắm bàn tay cô gái:
- Hừ, chỉ thích vòi tiền. Bao nhiêu?
- 500 kíp.
Chàng thở dài, ném tờ bạc 500 cho cô gái. Miệng cười rộng hoét, cô gái
rung rung mớ tóc đuôi ngựa:
- Đang ngủ. Phòng 18.
Văn Bình xô cánh cửa cạt-tông của phòng 18 sang bên. Trên cái bàn trải
khăn trắng đã ngả màu nước dưa bẩn thỉu, một thiếu phụ trần truồng đang
nằm tênh hênh, mặt ngoảnh vào tường.
Chàng phát vào mông một cái thật đau
- Tin Cố.
Thiếu phụ ú ớ, cựa mình quay lại, nằm ngửa ra, song mắt vẫn nhắm tít.
Thương hại, Văn Bình nhìn tấm thân đều đặn duỗi dài trên nệm. Bụng và
đùi đã có vết nhăn, sau nhiều đêm trác táng, bị khách lạ dày vò, bộ ngực
nổi tiếng cân đối và căng cứng trước kia đã xệ xuống, che lắp gần nửa bụng
trên.
Phấn son trên mặt đã được rửa sạch nên Văn Bình thấy rõ những lỗ chân
lông khá lớn, sau hun hút. Một miếng rỉ xanh động lại ở khóe mắt thâm
quầng. Miệng thiếu phụ há ra, hộ hàm răng đều, trắng – báu vật của thời xa
xưa, dập dìu vương tới công tử – song bị nòn gần hết men.
Văn Bình từng ngủ đêm với nàng, hồi nàng có cái tên thật đẹp là Thiên Cơ,
và nàng còn là vũ nữ hái ra tiền ở đường Trần Hưng Đạo. Nghịch cảnh như
lưỡi tầm sét giáng vào cuộc sống đầy hoa gấm của nàng.
Đứa con gái duy nhất của nàng bị chết về bệnh đầu mùa. Mê mải dưới ánh
đèn màu, Thiên Cơ quên chích thuốc phòng ngừa cho con. Đến khi con
nhuốm bệnh, nàng lại giao phó cho người u già quê mùa, dốt nát, chuyên
chữa bệnh truyền nhiễm nguy hiểm bằng cao dán và thuốc lá ngoài chợ.
Đứa con 3 tuổi mũm mĩm có đôi mắt, miệng cười và nước da quyến rũ như
mẹ nằm liệt giường. Thiên Cơ mới biết. Nàng hốt hoảng chở con vào bệnh
viện. Nhưng nàng chỉ đưa con vào đấy để nhìn con chết trong sự bất lực
đau đớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.