BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 97

hồ, lái xuồng máy tre sống đầy sóng dữ.
Mội lần bềnh bồng trên sông, hắn lại mang theo một đàn bà ngoan ngoãn
và khêu gợi. Hắn nằm dài trên sàn ca-nô lót thảm len êm ái, dưới ngọn đèn
dầu lạc thơm ngát, cánh mũi nở rộng, tâm thần sảng khoái chờ người đẹp
nướng á phiện, vẻ tròn, cung kính nâng tẩu lên cho hắn rít một hơi dài lê
thê.
Thuốc phiện của hắn được trồng riêng true một dồi trọc ở Xieng Kheng.
Gia đình một tù trưởng Mèo có thế lực đích thân chế biến, rồi đóng hộp gửi
biếu. Thuốc phiện này được pha với một chất riêng, lấy từ rễ cây trong
rừng Saravane, hút vào có một mùi vị lạ lùng.
Lâu lắm, Gã Cụt không được thưởng thức lại điếu thuốc đặc biêt. Trọng
pháo của quân đội khuynh tả đã rót đúng ngọn đồi trồng nha phiến, người
bạn Mèo tri kỷ của hắn thành người thiên cổ. Thiếu thuốc ngon – thiếu cả
bạn hiền – vì người đàn bà ngoan ngoãn và khêu gợi từng tiêm thuốc cho
hắn đã chết đuối trên sông Cửu Long – Gã Cụt mất hẳn cái thú giang hồ.
Đột nhiên, hắn thở dài.
Tài xế quay đầu lại:
- Buồn hả?
Gã Cụt nhếch mép:
- Ừ.
- Yên tâm. Nhiều tiền sẽ hết buồn.
Tài xế bớt ga, rồi đậu xe trên đê ở một quãng vắng. Gã Cụt ngạc nhiên:
- Đến rồi à?
- Chưa.
- Vậy, dừng xe lại làm gì?
Tài xế đổi giọng:
- Theo lệnh trên, phiền anh chụp bao bố bằng vải đen vào đầu.
Tư Cụt bàng hoàng:
- Đâu có được. Tôi là bạn, không phải thù.
Tài xế nói, giọng lạnh như nước đá:
- Ông chủ muốn giữ bí mật.
Tư Cụt ưỡn ngực:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.