BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 98

- Ông chủ không phải là ông Trời. Về bảo ông chủ rằng Tư Cụt không thích
cái lỗi bịt mắt như vậy.
- Anh nên bỏ giọng nói ngang tàng đi. Ông chủ không thích bọn đàn em
bướng bỉnh.
Gã Cụt hừ một tiếng:
- Tôi không chịu. Nếu các anh không bằng lòng thì thả tôi xuống, tôi biết
đường về nhà.
Tài xế trợn mắt:
- Đây không phải lúc đùa. Anh tuân lệnh không?
Tư Cụt luồn tay trong áo, nhưng tên tài xế rút súng nhanh hơn. Ngoảnh
sang bên, Tư Cụt đụng phải khẩu súng thứ hai, nòng đen ngòm, đầu gắn
ống hãm thanh cao su dài lê thê.
Biết kháng cự vô ích, Tư Cụt đành chửi đổng:
- Đồ xỏ lá. Rồi các anh biết tay tôi.
Gã tài xế dề môi:
- Được. Khi nào anh muốn, chúng tôi xin sẵn sàng. Nhưng bây giờ, phiền
anh che đầu lại.
Tư Cụt thốt ra một tràng tiếng tục tĩu, giữa giọng cười khanh khách của gã
tài xế. Sau cùng hắn đành tự tay luồn bao vải vào đầu. Bao vải bằng nhung
dầy cộm, hắn không thấy gì hết.
Tài xế rồ máy, chạy như mũi tên. Tư Cụt không thấy ánh sáng chung
quanh, cũng như không nghe tiếng ồn nên đoán là xe hơi đã chạy ra ngoại
ô.
Xe dừng lại, hắn được xốc nách dẫn vào nhà. Hắn đinh ninh được lấy túi
vải ra, song tài xế lại ra lệnh cho hắn bỏ tay xuống:
- Thong thả. Trong khi nói chuyện với ông chủ, anh phải để hai tay trên
đùi. Không được nhấc tay lên, cũng như không được nhấc bao vải. Nếu anh
ương ngạnh, tôi sẽ làm anh cụt nốt tay kia, nhớ chưa?
Tư Cụt lặng thinh.
Đèn đang bật sáng bỗng tắt ngúm, tứ phía tối mò. Qua làn vải dày, hắn thấy
loáng thoáng một anh vàng, có lẽ là đèn cầy. Một giọng nói kẻ cả vang lên:
- Chào chú Tư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.