BA CON GÀ MÁI PHÁP - Trang 70

những nụ hôn trước đây của họ nồng nàn và đam mê, thì giờ, thiếu hẳn sự
hợp tác của chàng, nó dường như là một nỗ lực phí hoài. Brinna vừa định
buông ra thì chàng đột nhiên thả lỏng và hôn lại nàng.

Thở dài, Brinna tựa lên người chàng và quàng cánh tay quanh cổ

chàng. Nàng cuống cuồng cong người lên rồi lại nép sát vào chàng như một
con mèo, nhưng chàng đẩy nàng ra trước khi nàng có thể, một câu hỏi hiện
lên trong đôi mắt chàng.

“Nàng thấy sao?”

“Tuyệt vời,” Brinna rên trong họng, tựa đầu nàng lên ngực chàng với

một tiếng thở nhẹ, rồi cứng lại khi chàng nói tiếp.

“Có lẽ chúng ta nên trở lại.”

“Oh, không,” nàng thở hắt ra lo lắng.

“Chúng ta không nên ở đây một mình. Nó không đúng đắn, Joan.”

Joan. Nàng lặng lẽ nhìn chàng. Chàng là của Joan. Nhưng khoảng

khắc này, nàng muốn giả vờ rằng chàng là của nàng. Joan sẽ không quan
tâm. Nàng ta không muốn chàng. Nhưng Brinna thì có. Nàng muốn được
gần chàng dù chỉ một đêm. Rồi sẽ giữ những kỷ niệm này trong suốt quãnh
đời còn lại khi nàng trở lại ngôi nhà tranh nhỏ bé của nàng.

“Joan?”

“Có lẽ em không cảm thấy sự thích hợp,” nàng hổn hển thì thào, và

mắt Royce mở lớn đầy kinh ngạc. Trong một khắc, họ đứng sững trong im
lặng. Rồi chàng đột nhiên rên lên và kéo nàng trở lại vòng tay chàng, miệng
chàng thấp xuống chiếm lấy miệng nàng trong một nụ hôn khiến chân nàng
run rẩy. Lần này chẳng có gì ngăn trở. Không có gì bị níu giữ. Chàng trao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.