Cô luống cuống, sốt ruột thỉnh cầu, "Bác sĩ, để cho tôi cùng vào đi thôi,
tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến ngài, van cầu ngài!"
"Cái này..." Bác sĩ nhìn thấy tay của hai người bọn họ, đành phải thỏa
hiệp mà nói, "Được rồi!"
Đi theo bác sĩ tiến vào phòng cấp cứu, chứng kiến vết thương trên người
của hắn, nhìn bác sĩ làm giải phẫu cho hắn.
Lòng của cô đau buốt, dùng sức nắm chặt tay của hắn, trong lòng không
ngừng cầu nguyện:
Hàn Đông Liệt, ngươi không thể có việc gì, ngươi không thể có việc gì,
nếu như ngươi cứ như vậy chết đi, tỷ tỷ của ta phải làm sao bây giờ? Ngươi
là động lực duy nhất giúp tỷ ấy kiên trì sống sót, ngươi là người tỷ ấy yêu
nhất, ngươi là tất cả của tỷ ấy
Nếu như ngươi chết, tôi làm sao ăn nói với tỷ tỷ, ngươi muốm tôi nói thế
nào với tỷ ấy?
Không tự giác cô mở miệng nhỏ giọng mà nói, "Hàn Đông Liệt, nếu như
anh không có việc gì, tôi đáp ứng anh, không chạy trốn nữa, không bao giờ
bỏ trốn nữa..."