Người đàn ông này, từ đầu đến cuối hắn là một kẻ điên tuyệt đối!
Hàn Đông Liệt thấy cô không nói lời nào, có chút phiền não mà nói, "Tôi
không có kiên nhẫn chờ em từ từ suy tính, tôi đếm tới ba, nếu như em. . . . .
."
"Tôi đồng ý với anh!" Âu Thiển Thiển đột nhiên trả lời, gương mặt hoàn
toàn ung dung.
Thật ra thì từ lúc vừa mới bắt đầu cô đã có nghĩ tới, dù như thế nào cũng
không sao, chỉ cần có thể hoàn thành tâm nguyện của chị là tốt rồi, cho dù
chết, dù xuống địa ngục, cô đều không do dự mà đồng ý. Người đàn ông
này mặc dù tính tình ác liệt, nhưng như đã nói, lời hứa nhất định sẽ thực
hiện. Hắn nói sẽ cho cô một đứa bé, nhất định sẽ.
Hàn Đông Liệt hướng về phía cô cười hả hê, đưa ra một cái tay, giống
như vương giả nói, "Tới đây, bảo bối của tôi."
Âu Thiển Thiển nhìn ánh mắt của hắn, từng bước từng bước đi đến gần
hắn, đi tới bên giường mới vừa dừng bước, Hàn Đông Liệt đột nhiên đưa
một tay kéo cô vào trong ngực, đột nhiên hôn lên môi của cô.
Vừa hôn, còn vừa hài hước hỏi, "Câu trả lời vừa rồi của em, là bởi vì
muốn có đứa bé, hay là lo lắng tôi thật sự sẽ chết?"